Edit + Beta: V
"Dừng."
Cố Kỷ lúng túng ngẩng đầu lên, Khâu Thanh bất mãn nguýt anh ta một cái, cậu đặt – hoặc nói là vứt – đàn guitar xuống, thở dài một hơi, dứt khoát đẩy cửa đi ra ngoài.
"Em chọc ổng cái gì à?" Lư Nhất Ninh chơi đùa dùi trống trong tay: "Hay là anh Kỷ chọc vậy."
"Không biết." Cố Kỷ gảy dây đàn, nhìn người đang ngồi trong góc phòng.
Văn Hựu Hạ ôm đàn bass đứng sát tường, anh đang ngẩn người.
Bắt đầu lại ban nhạc là một chuyện khích lệ lòng người. Ngay cả Liễu Vọng Dư luôn lấy công việc làm trọng, lợi nhuận là trên hết cũng mở ra cho bọn họ một con đường. Việc làm này của chị, hoặc ít hoặc nhiều cũng do tình cảm trỗi dậy.
Nhưng khi chân chính bắt đầu thì mới phát hiện, tái hợp không đơn giản như vậy, không phải chỉ cần kích động nói "chúng ta gầy dựng lại đi" là được.
Đã bốn năm rồi Cố Kỷ không luyện đàn, tuy tạm thời nước tới chân mới nhảy, nhưng hiển nhiên không đạt tới yêu cầu của Khâu Thanh.
Kỹ thuật của Lư Nhất Ninh không thể chê, nhưng cậu ta đã làm tay trống cho rất nhiều ban nhạc rồi, tình cảm cũng dần trở nên xa cách, dù biết cách phối hợp tiết tấu nhưng cũng không còn hăng hái như trước đây nữa. Hơn nữa không biết tại sao, hình như Lư Nhất Ninh yếu sức hơn hồi xưa, Cố Kỷ có hỏi, nhưng cậu ta chỉ cười cà lơ phất phơ, không chịu nói gì cả.
Còn chiến sĩ root [*] cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618224/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.