Edit + Beta: V
Khâu Thanh không nghe Văn Hựu Hạ nói mà ngồi xe buýt trở về chỗ ở.
Trời quang mây tạnh, rốt cuộc thành phố Đông Hà cũng nghênh đón bầu trời trong xanh đã lâu không gặp.
Từ công viên hoa tươi đến trạm cuối phải đi qua toàn bộ khu Nam Thành, tốn 1 tiếng 40 phút. Khâu Thanh ngồi ở hàng ghế cuối cùng, cậu vừa ngắm cảnh vừa chờ quần áo và tóc tai khô.
Ngồi một lúc lâu khiến toàn thân cậu bị nhiễm lạnh, đầu Khâu Thanh nặng trĩu, lúc đứng lên xuống xe xém chút nữa là cậu té ngã. Khi hai chân đặt trên đường nhựa thì đầu óc cậu mơ hồ, Khâu Thanh cứ ngỡ hôm nay không có mưa, còn người cậu ướt đẫm là vì không cẩn thận rơi xuống ao.
Khâu Thanh vò loạn tóc mái, cẩn thận tự hỏi có phải mình thật sự gặp Văn Hựu Hạ rồi hay không. Sau khi xác nhận chuyện này không sai và nhận ra lý do mình hận anh thì cậu lảo đảo bước vào tiểu khu.
Cậu chưa nhớ ra phần mở đầu và kết thúc thì đám lửa kia đã lập tức nuốt sống cậu.
Giống như buổi biểu diễn cuối cùng trong video kia, sau khi nghe Văn Hựu Hạ thốt ra những lời vô lý đó thì Khâu Thanh không nhịn được mà đánh người. Nhưng cậu không đánh lại Văn Hựu Hạ, đối phương vừa cao lại vừa mạnh hơn cậu, nếu muốn ra tay thì Văn Hựu Hạ có thể khiến cậu không bò dậy nỗi dễ như ăn cháo.
“Cho nên ngày đó anh ấy không muốn đánh mình.” Khâu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-bac/3618215/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.