Thái Trí nghe Trịnh Kiếm Hồng hỏi thế, lão tin chắc nó là câu trong Đại Thần bảo kinh thật chớ không phải giả. Lão trầm mặt xuống suy nghĩ tìm cách khai miệng Trịnh Kiếm Hồng, giải nghĩa cho lão nghe, chớ không thể bỏ qua.
Trịnh Kiếm Hồng, trái lại, thần sắc biến đổi không ngừng. Chàng cho rằng, đối phương nếu không phải Bích Linh Ma Ảnh đột lốt Thái Trí đại sư thì ít ra cũng có sự liên hệ mật thiết với lão ma ấy.
Chàng không thấy Thái Trí trả lời, trong lòng bực tức đến cực độ, nghiến răng hét :
- Không chịu nói hả?
Thái Trí giật mình, ngẩng đầu lên :
- Việc này...
Trịnh Kiếm Hồng mặt hiện nét khủng bố, giết người, công lực dồn sẵn hai tay, lạnh lùng nói :
- Bộ ta giỡn với ngươi sao? Có mau nói thật không?
Thái Trí thách thức :
- Không thì làm gì?
- Cho ngươi về Âm phủ!
Câu nói của chàng tựa hồ như nhát búa đập vào tai.
Đối phương trong lòng điên tiết lên, nhưng cố nhịn, lạnh nhạt nói :
- Tại sao Tôn chủ lại hỏi tôi. Ngoài Tôn chủ ra, có ai hân hạnh đọc được Bảo kinh mà Tôn chủ sợ hãi vậy.
- Kha! Kha...
- Sao Tôn chủ lại cười?
Trịnh Kiếm Hồng quét mắt chiếu thẳng vào mặt đối phương quát :
- Có phải Bích Linh Ma Ảnh nói cho ngươi nghe không? Nói!
Thái Trí đại sư chấp hai tay lên ngực.
- Nam Mô A Di Đà Phật! Tôn chủ tự nói thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-linh-ma-anh/2853066/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.