"Hợp Hoan, còn lại nhờ muội." Nhược Yên nghiêm túc vỗ vai Hợp Hoan, nàng đưa một thanh đoản đao sắc bén cho Hợp Hoan, "Không ngoài dự đoán, quả nhiên ngũ muội bị Hải Xà quấn rồi, có lẽ phải mạo hiểm mới cứu được nàng. Muội lặn xuống nước chém vào thân Hải Xà, nếu làm cho nó cảm thấy đau sẽ thả ngũ muội ra, cơ hội thắng của chúng ta chỉ có lần này thôi."
"Được!" Hợp Hoan gật đầu, nàng hít thật sâu nhìn thoáng qua Mộ Ly, "Đừng lo quá, cùng lắm thì trên mặt ta có thêm sẹo mới thôi mà."
Nhược Yên nhíu mày, nàng lại giao một túi bột vụn cho Hợp Hoan, "Đây là Hùng Hoàng*, nếu như chém Hải Xà xong rồi, muội lấy thứ này bôi lên, đảm bảo có thể tạo hiệu quả gấp bội."
(*) khoáng vật thiên nhiên, có độc, cẩn thận khi sử dụng.
"Được!" Hợp Hoan gật đầu lần nữa, nàng cầm lấy Hùng Hoàng, "Ta đi đây."
"Hợp Hoan..." Mộ Ly không tự chủ được gọi nàng, "Nàng cần phải nhớ rắn có điểm yếu, khoảng dưới đuôi bảy tấc, nếu như nó cuốn nàng xuống nước, nhắm phía dưới bảy tấc, chỉ cần dùng một nhát chém có thể khiến nó bị thương nặng!"
"Ừm!" Hợp Hoan gật đầu, "Ta bơi cũng khá, nếu muốn lấy mạng ta dưới biển cần phải có chút bản lĩnh mới được."
Nhược Yên khẽ thở dài, nói: "Thất muội, bảo trọng."
Hợp Hoan chớp chớp mắt nhìn Nhược Yên, dường như nghĩ đến điều gì lại mỉm cười nhìn Mộ Ly, "Hoa Mộ Ly, nhất định nàng phải dõi theo ta đó!"
"Tất... tất nhiên rồi!" Mộ Ly đỏ mặt nhìn thoáng qua Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-hai-quang/1422654/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.