Mười hai dòng nước xoáy đánh vào nhau trên biển xanh mờ mịt, nhìn thoáng qua cứ nghĩ dưới mặt biển vô cùng yên tĩnh, nhưng lại ẩn giấu một mạch nước ngầm mãnh liệt không thể nhìn thấy.
Nếu muốn vào Thiên Khu, phải qua được mười hai dòng nước xoáy này trước.
Dõi mắt nhìn lại, đảo Thiên Khu nằm ngay trung tâm được mười hai dòng nước xoáy bao quanh, hơn nữa sương mù bao phủ vô cùng dày, những hình ảnh núi rừng màu xanh như ẩn như hiện kia, khiến ta nhìn không rõ hình dáng của đảo.
Dường như Nhược Yên nghĩ đến điều gì, nàng nhìn Ảm Nhi, "Tứ muội, muội có..."
Không đợi Nhược Yên hỏi hết câu, Ảm Nhi lấy ra hai viên thuốc trong áo, kéo tay Nhược Yên đặt vào tay nàng, khẽ mỉm cười.
Nhược Yên mỉm cười nói cảm ơn với Ảm Nhi, xoay người đưa một viên cho Hoán Thần, viên còn lại đưa cho Tiểu Phách Tử, "Chung quanh đảo bao phủ khói độc, hai người mau chóng ăn thứ này vào đi."
Đồng thời gật đầu, Hoán Thần cùng Tiểu Phách Tử ăn viên thuốc.
"Lên đảo Thiên Khu cần phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được đi lung tung, nếu vô ý trúng phải cơ quan, ta cũng không thể cứu được hai người." Nhược Yên không quên dặn dò.
Tiểu Phách Tử không nhịn được hít sâu, "Nhiều cơ quan vậy à, ta có thể không cần lên đảo không?"
Ảm Nhi hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Phách Tử, giơ tay vạch ngang cổ mình, ý bảo không đi thì chỉ có chết.
Tiểu Phách Tử nhẹ giọng ho khan, lùi về sau một bước.
"Chúng ta sắp vào đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-hai-quang/1422607/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.