Nhìn thấy mặt trời dần dần ngả về tây, nhóm nha dịch bên trong phủ nha càng ngày càng lo lắng, vị đại nhân mới đến này thật kỳ lạ, không lo đề phòng tên phi trộm nổi danh trộm đồ dễ như trở bàn tay kia, vậy mà vẫn còn có lòng rời phủ đi du ngoạn, nếu thật sự tiên quang bị trộm như lời cảnh báo, chỉ sợ mũ ô sa cùng cái đầu theo nhau biến khỏi nhà.
"Đại nhân! Rốt cuộc người đã trở lại rồi!" Nhìn thấy từ phía xa Hoán Thần cõng một vị hồng y nữ tử vội vàng chạy đến, bọn nha dịch vội vàng nghênh đón, trước tiên nhìn thấy trên trán Hoán Thần bầm tím, lại nhìn thấy người trên lưng nàng là một vị cô nương mặc y phục tân nương còn đang hôn mê, không nhịn được mở miệng hỏi: "Đại nhân, chẳng lẽ người đi ra ngoài để cướp dâu hay sao?"
Trong lúc nhất thời dở khóc dở cười, Hoán Thần nhíu nhíu mày: "Nhanh chóng đi mời đại phu về, vị cô nương này bất tỉnh, chẳng qua ta chỉ mang nàng trở về phủ nghỉ ngơi tạm thời, đợi khi nàng tỉnh lại sẽ đưa nàng trở về."
"Đúng, đúng." Một tên nha dịch vội vàng gật đầu, chạy về phía y quán trên đường lớn.
"Đại nhân, phi trộm kia để lại lời nhắn..." Một tên nha dịch khác không nhịn được mở miệng nhắc nhở.
"Ta đã biết, yên tâm, hắn trộm tiên quang không được đâu." Hoán Thần giãn lông mày mỉm cười, giống như đã có sách lược vẹn toàn. Mới vừa dứt lời, Hoán Thần liền cõng Nhược Yên vào phủ nha, dường như nghĩ đến điều gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-hai-quang/1422571/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.