Con gái nào chịu được chuyện kinh hãi này, cô hoang mang lại lo sợ. Trên nụ hoa vừa mới phát dục có đầu lưỡi ấm nóng ướt át của hắn đang liếm cắn, mút vào. Cả người cô cứng đờ, mặc cho hắn hành động, chỉ sợ bất chợt có người tới.
“Lâm… Lâm Trí Viễn.” Nửa ngày sau cô mới lấy lại được giọng mình, bắt đầu đẩy hắn, kinh hoảng nói: “Cậu đang làm gì thế?”
Nam sinh ngẩng đầu, hô hấp có phần hỗn loạn, tay hắn vẫn nhẹ nhàng vuốt ve bánh bao nhỏ vừa mới bắt đầu trổ mã của cô, vê nắn đầu ti của cô, vừa cười khẽ giọng nói: “Tôi thích cậu, Lương Bích Hà.”
Ấy vậy mà giờ khắc này cô chỉ cảm thấy hạnh phúc.
Hôm sau lên lớp, hắn không có gì khác thường, vẫn cười cười nói nói với nữ sinh bên cạnh. Hắn cũng không nói chuyện với cô, chỉ mỉm cười với cô lúc ánh mắt vô tình chạm nhau.
Nhưng hắn sẽ thường xuyên gửi tin nhắn cho cô, bảo cô đến chỗ kia sau giờ tự học buổi tối. Mỗi lần đều không nói gì, chỉ ở đó liếm ngực cô. Có lúc hắn hô hấp nặng nề ôm cô thật chặt, một thứ đồ cứng rắn đè vào bụng dưới cô hơi đau. Lúc đó cô còn chưa biết đó là cái gì. Truyện Huyền Huyễn
Có một buổi tối, hắn liếm mút, vuốt ve nụ hoa nhỏ hồi lâu, bàn tay thò vào trong váy cô.
“Không được…” Cô nhỏ giọng cự tuyệt, đè tay hắn lại: “Không được sờ mông…”
Hắn đứng lên, đôi mắt sáng lấp lánh của hắn nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500124/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.