Trong đại sảnh buổi họp lớp là một bầu không khí nồng nhiệt.
Mười năm không gặp, rất nhiều bạn học thay đổi lớn về ngoại hình. Mọi người ngồi cùng với nhau, người thì tự giới thiệu, người thì nhớ lại chuyện cũ.
Hộp quà tặng trên sân khấu chất cao một đống.
“Phú hào Lâm Trí Viễn này chuẩn bị cho chúng ta cái gì?”
Vương Vân đeo túi xách vừa mới ngồi xuống, trông thấy Trương Tiếu và lớp trưởng cũ đang vừa nói vừa cười trên bục diễn thuyết, quay sang hỏi bạn học bên cạnh.
“Một chiếc iPhone plus 256G bản mới nhất, một thỏi vàng 20g… Nghe nói đằng sau đều khắc tên mỗi người.” Có người trả lời.
“Vãi chưởng!” Giờ phút này, cô ấy đã không thể nào duy trì hình tượng thục nữ của mình: “Quà của mỗi người phải tầm mười lăm nghìn rồi, chỉ riêng đống quà này đã lên tới tám trăm nghìn.”
“Vậy mới nói cậu ta là phú hào.”
“Kiểu bạn học phú hào này quả thật nên càng nhiều càng tốt.”
“Bây giờ tôi chỉ muốn ôm đùi cậu ta cầu bao nuôi.”
“Cấp ba cậu không ra tay sớm đi, bây giờ muộn rồi.”
“Cấp ba… Ài, nói đến đây, Lương Bích Hà tới không?”
Đang trong lúc huyên náo, Trương Tiếu nhận một cuộc điện thoại, rồi nói câu gì đó với lớp trưởng cũ.
Lớp trưởng cũ cầm micro: “Phiền mọi người đợi thêm mười phút, bạn học ưu tú Lâm Trí Viễn của chúng ta vừa mới ký xong thỏa thuận với trường học cũ. Mọi người đều biết chuyện phú hào này góp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500104/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.