Lúc Lâm Trí Viễn đến chỗ của David và Sam, cả người mất hồn mất vía như lạc vào cõi tiên, mà thân thể còn hơi run rẩy dường như chịu đả kích to lớn.
“Tiểu Viễn, cậu làm sao thế?” Cặp song sinh tóc đen mắt xanh lo lắng nhìn hắn.
Bọn họ là bạn chí cốt chân chính – Bạn học Harvard. Kẻ thần kinh luôn có thể liếc mắt nhận ra một kẻ thần kinh khác. Lần đầu tiên ánh mắt ba bọn họ giao nhau ở giảng đường Harvard thì đã biết mình tìm được đồng loại.
Thông minh, cố chấp, điên cuồng, IQ cực cao, dục vọng phá hoại mạnh. Khác biệt chính là cặp song sinh không cần che giấu, còn Lâm Trí Viễn khi ở đại lục phải đóng vai một bản thân khác.
Mỹ không giống như Trung Quốc. Ở Mỹ, những kẻ tâm thần tiềm ẩn như bọn họ có rất nhiều cách phát tiết. Chơi súng, chơi đàn bà, hút cần sa…
Đến năm thứ hai đại học, bọn họ cảm thấy những thứ này đều không còn thú vị nữa, chia nhau về nhà xin tiền hùn vốn lập một quỹ phòng hộ. Quả nhiên, đánh cờ với một đám người thông minh nhất thế giới thú vị hơn chơi gái nhiều. Lâm Trí Viễn cảm giác trí lực nhàn rỗi không chỗ phát huy và dục vọng giết người của mình đều được thỏa mãn trong ván cờ kịch liệt này, ngay cả bệnh tâm lý cũng được ổn định. Hắn ở Mỹ như cá gặp nước, từ lâu đã quên cuộc sống trước kia, cũng quên Lương Bích Hà. Nếu không phải Trương Tiếu đột nhiên gọi hắn tham gia ngày kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500094/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.