Ngày hôm sau Bích Hà thức dậy vẫn còn cảm thấy cơn tức khó nguôi. Cô cho rằng mình đã tâm lặng như nước, thế nhưng rõ ràng Lâm Trí Viễn có năng lực khuấy cho đầm nước lặng này đục ngầu. Hôm qua cô không nên rối trí bởi sự kích thích của hắn. Cô biết hắn cố ý. Dục vọng khống chế của người đàn ông này đã manh nha lộ ra từ thời niên thiếu. Hắn luôn luôn coi việc đùa bỡn cảm xúc của người khác làm thú vui.
Cô dạy hai tiết buổi sáng xong quay về văn phòng, trên bàn cô đã đặt một bó hoa hồng to.
Các đồng nghiệp đều cười với cô.
“Hoa của ai đây?” Cô có linh cảm chẳng lành.
“Vừa rồi điện thoại của cô đổ chuông liên tục, chúng tôi bèn nhận giúp cô, nói là tặng hoa.” Giáo viên bàn bên cạnh cười.
“Cô giáo Lương khá quá nha, bao giờ dẫn bạn trai đến ra mắt?”
Cô lục trong bó hoa, không có bưu thiếp không có số điện thoại, người tặng hoa không để lại cái gì.
“Có nói là ai tặng không?”
Cả văn phòng cười càng vui hơn: “Hóa ra chính cô cũng không rõ ai tặng à? Nói là anh Lâm.”
Lâm Trí Viễn. Cô biết.
Bích Hà gỡ hoa ra phân phát: “Nào, mọi người mỗi người cầm mấy bông, đừng để lãng phí.”
“Như vậy không tốt lắm đâu, dù sao cũng là tấm lòng của người ta.” Mặc dù nói như vậy, nhưng rốt cuộc phụ nữ yêu hoa, mọi người đều nhao nhao cầm về cắm vào trong bình.
Hắn làm thế này cho ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500087/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.