Trần Tử Khiêm đi công tác trở về, có thêm một vết cào trên cằm. Bích Hà híp mắt nhìn hồi lâu, lại lấy tay mình ướm thử.
“Nghĩ gì thế?” Người đàn ông cười: “Bị nghi phạm cào.”
“Nghi phạm này chắc chắn là nữ.” Bích Hà nói.
“Nam.” Anh ta nói.
Hai người nắm tay nhau đi ăn cá nướng. Anh ta gỡ xương cá, rồi gắp mắt cá cho cô.
“Anh Trần, rốt cuộc anh học ở đâu mà săn sóc như thế?” Bích Hà chớp chớp mắt với anh ta.
Vẻ mặt người đàn ông thoáng ảm đạm, rồi lại cười: “Trời sinh.”
Bích Hà mỉm cười.
Chắc hẳn anh ta là một người có quá khứ, chẳng phải cô cũng vậy ư? Cuộc sống luôn phải nhìn về phía trước mới được.
Ăn cơm xong, bọn họ lại đi xem phim. Ngày mai là cuối tuần, Trần Tử Khiêm nói: “Bích Hà, tối nay đến chỗ anh đi, đừng về nữa.”
Đã đến lúc rồi sao?
Cô chợt nghĩ đến Lâm Trí Viễn, rùng mình một cái, sau đó cười: “Vậy phải mua bộ đồ ngủ trước đã.”
Cô nằm trên giường của Trần Tử Khiêm. Lúc người đàn ông vuốt ve cô, cô không từ chối. Tay anh ta đưa vào quần lót cô, vươn vào giữa hai chân cô, sau đó dường như sững lại, rồi nhẹ nhàng vuốt ve mấy lần.
Anh ta cười, xoay người dậy: “Anh xem trước một chút?”
Anh ta cởi quần lót của cô, tách chân cô ra nhìn hồi lâu, ngón tay sờ nhẹ dọc theo khe hẹp, gợi ra một vũng nước xuân. Anh ta cười: “Lần đầu tiên anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500063/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.