Hôm Lâm Trí Viễn về, Bích Hà xin nghỉ nửa ngày đến sân bay đón hắn. Hình tượng khí chất của hắn luôn như hạc giữa bầy gà. Vừa mới xuất hiện ở cửa ra, cô đã nhìn thấy hắn.
Cô đang định đi tới, không ngờ có hai người nhanh hơn cô, chạy vội đến nghênh đón, nhận lấy hành lý của hắn. Lâm Trí Viễn dừng lại bên cạnh hai người, khuôn mặt mỉm cười, ánh mắt nhìn quanh. Cô biết hắn đang tìm cô, bấm bụng đi tới.
Lâm Trí Viễn nhìn thấy cô, quan sát trên dưới một phen, sau đó cười như hoa nở mùa xuân. Diện mạo hắn vốn cực đẹp, hấp dẫn không ít sự chú ý âm thầm của con gái ở sân bay. Nụ cười này lại càng quá đáng hơn, đã có người cầm điện thoại lên chụp trộm.
Hắn vươn tay với cô đang mỉm cười hời hợt: “Bích Hà, lại đây.” Hai người bên cạnh nhìn cô hơi ngạc nhiên.
Sau khi lên xe, người phía trước hỏi: “Sếp Lâm, về Dụ Viên sao?”
Lâm Trí Viễn ôm cô, lên xe cũng không buông tay, chỉ nói: “Đến đường số 1 Tân Giang.” Sau đó cúi xuống bắt đầu hôn cô.
Trong xe còn có hai người nữa kìa, Bích Hà né tránh, muốn đẩy hắn ra. Lâm Trí Viễn mất kiên nhẫn, nâng cằm cô, hôn một cách mạnh bạo. Đầu lưỡi của hắn vươn vào trong miệng nhỏ của cô. Bích Hà bị ép quấn quýt môi lưỡi với hắn.
Lái xe và trợ lý hàng ghế trước mắt nhìn mũi, mũi nhìn tìm, giả vờ mình đã biến mất tại chỗ.
Trợ lý đưa bọn họ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-ha/2500049/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.