Edit: Jolly
Beta: Sakura
Cô gái nhìn chằm chằm vào Lý Duyên Tỷ, đột nhiên hé miệng hét lên: “Ah!!! Sắc..lang ah!” khăn lau tóc nắm trong tay liên tiếp đánh về phía mặt Lý Duyên Tỷ. Lý Duyên Tỷ đau đầu như muốn nứt, bị cô ta thét lên, càng thấy đau đầu hơn, cậu há to miệng muốn cho cô ta căm miệng lại, thế nhưng còn chưa kịp mở miệng chiếc khăn kia đã quăng lên mặt cậu.
“Cmn!” cậu tức giận mắng một tiếng, kéo khăn ra quăng xuống đất: “Căm miệng!”
Cô gái có khuôn mặt thanh tú, nghe xong tiếng cậu, cà lăm nói: “Sắc…lang!”
“Cô là ai?”
Lý Duyên Tỷ xoa thái dương hỏi một câu, cô gái hai tay ôm ngực, nghe hỏi thế liền hung hăng trừng mắt: “Tôi mới là người hỏi anh là ai!”
“Nơi này là nhà tôi, cô vào đây bằng cách nào!”
Nghe nói thế, vẻ mặt cô gái có phần chột dạ, cắn môi, không dám nhìn cậu.
“Tôi hỏi cô rốt cục là ai!” vừa rồi đầu cậu rất đau, bây giờ có chút thanh tỉnh, thấy quần áo trên người cô gái lập tức nổi giận: “Cô là ai hả, không nói đừng trách tôi đánh con gái!” cậu nhìn thấy quần áo của mình bị người khác mặc, một cỗ lửa giận không biết từ đâu xông lên, trên mặt cô gái lộ ra vài phần quật cường, không trả lời.
“Cút ra ngoài.” Rõ ràng trước mặt có người, nhưng người ngày lại không mở miệng nói chuyện, Lý Duyên Tỷ phát hỏa, không khách khí tức giận mắng một tiếng, cô gái vẫn đứng chỗ đó không nhúc nhích, chỉ cúi đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ngón chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699899/chuong-1337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.