Edit: Minh Nguyệt
Beta: Sakura
“Lão gia, hôm nay Lý thị đã chết ngày mai chúng ta liền mời người tới làm phép trấn hồn, cho cả đời ả không được siêu sinh.”
Biểu muội hiện lên vẻ mặt hung ác tàn độc, lúc này Tôn Đạo Hải cau mày, hứng thú của bản thân lúc này bởi vì câu nói của Hoàng thị mà nhạt hơn rất nhiều. Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm. Lúc trước lão và Lý thị thành hôn, cùng biểu muội lén lút rất kích thích. Hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau là thanh mai trúc mã sớm đã nếm trái cấm. Đối với Hoàng thị thì Tôn Đạo Hải thật sự có tình cảm, bởi vậy mới vì bà ta mà đến mình đội nói xanh cũng chẳng sợ. Biết được bà muốn lên vị trí chính thất cùng mình quang minh chính đại ngồi cùng một chỗ, Tôn Đạo Hải cũng đã làm.
Tuy nói lão không thích Lý thị nhưng thấy mình đội cho mình chiếc nón xanh cũng không dễ chịu. Hôm nay tình cảnh khi Lý thị chết đặp biệt ám ảnh, rõ ràng đang nắng xuân rực rỡ, sau đó mặt trời bị mây đen che phủ, bầu trời hôm nay cũng tối rất sớm. Mí mắt của lão nhảy liên tục, cho nên mới trở về sớm. Đang muốn cùng Hoàng thị thiên long đảo phượng để quên đi hình ảnh ngày hôm nay. Ai nghĩ đến Hoàng thị lại đột nhiên nhắc đến việc này nên Tôn Đạo Hải có chút không vui.
“Nàng lại thật sự rất hận bà ấy ư, người đã chết rồi, cho qua đi.” Cũng không biết xảy ra chuyện gì, Tôn Đạo Hải cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699773/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.