Bách Hợp mới tiêu diệt thây khô, có thể vì cái thi thể này đã ngấm âm khí trong một thời gian quá dài, hơn nữa trước khi chết oán khí quá nặng lại bị nhân khí dẫn sống, được uống máu tươi nên hung tính cực mạnh, lá bùa của cô không khống chế được đành phải dùng tay chế ngự.
Tuy cô có Đạo Đức Kinh, sức đề kháng với thi khí hơn đạo sĩ bình thường rất nhiều, nhưng do thi khí này quá mạnh nên làm cho cô cũng bị nhiễm một chút, nơi này vô cùng hung hiểm kỳ quặc, vậy mà hết lần này tới lần khác Thẩm Xuân còn chỉ trích cô giết người, cô muốn tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi điều dưỡng khí huyết đang dâng trào cũng không được, lại còn phải nghe Thẩm Xuân lảm nhảm, Bách Hợp tự nhiên muốn giết người, quay đầu trừng mắt với anh ta:
“Anh câm miệng lại cho tôi!”
Nếu là lúc trước Bách Hợp nói chuyện với Thẩm Xuân kiểu đấy, anh ta sẽ không sợ, tất nhiên còn phản bác vài ba câu, nhưng bây giờ đã khác, vài phút trước Bách Hợp mới “giết” người, lòng dạ cô độc ác như vậy, giết vài người còn không nháy mắt một cái, còn quát bắt mình câm miệng, vẻ mặt đầy ác ý, khác hẳn bộ dạng nhu nhược trước kia, Thẩm Xuân không dám đùa giỡn với cô, sợ hãi lùi về sau hai bước, bám vào cái khung cửa bên cạnh, liền im bặt.
Giải quyết xong cái thây khô, nhìn lại số người sống sót chỉ còn mười mấy, Trang Thiên Minh lau mặt, thấy ánh mắt Bách Hợp thay đổi, nhớ lại cảnh lúc nãy Bách Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699758/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.