Hôm nay Thẩm mẫu muốn hàn gắn mối quan hệ hai nhà nên mới tới, để sau này còn tiện mượn tiền, Thẩm gia đã rơi vào cảnh không lối thoát, vậy mà lại bị đuổi đi như thế này, vậy sao được? Thẩm mẫu vội vàng kéo tay Bách Hợp, bà có ấn tượng, Bách Hợp tuy không nói nhiều nhưng được giáo dục rất tốt, nói chuyện với người lớn rất ôn hòa, ngược lại với Đoàn Quế Lan không có chừng mực, cho nên muốn khống chế một cô gái như vậy rất dễ dàng, không ngờ còn chưa bắt được tay Bách Hợp, cô đã thu tay lại.
“Có một số việc, ta không muốn nói ra quá rõ ràng, tránh cho mọi người đều mất mặt. Hiện tại vì ta chưa gả đi nên bà cho rằng ta là người chấp nhận bị khi dễ sao?” Cô có thể làm cửa hàng này phất lên cũng vì hai mẹ con, một người thì ở góa, một người vì đã lớn tuổi mà chưa lấy chồng tất nhiên đã vượt qua những chỉ trích, kẻ rảnh rỗi muốn thay đổi chủ kiến của Bách Hợp, hết thảy bị cô ngăn lại, Thẩmmẫu cho rằng cô dễ bắt nạt, vậy thì sai rồi.
“Ngày xưa, Thẩm tú tài luôn nói ta cay nghiệt ác độc, làm tổn hại thanh danh của ta, Thẩm gia không biết xấu hổ mà đổi ý cưới người khác, coi như là Đoàn Quế Lan gả cho nên cũng không nói nữa. Ta cũng không muốn quan tâm đến, các người cũng đừng tiếp cận, nếu không chuyện cũ đều nói ra hết, phát sinh gì ta cũng mặc, cần gì phải giả nhân giả nghĩa? Ngày đó trong lúc Đoàn gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699659/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.