Không có nhà chồng ủng hộ, tính cách của Đoàn Quế Lan lại bị mình sủng đến không sợ trời không sợ đất, Lưu thị thật sợ sau này gả đến Thẩm gia sẽ chịu thiệt.
Nếu chỉ để bảo toàn danh tiết của tiểu nữ nhi, sủng nàng bao nhiêu cũng không sai, Lưu thị còn có thể nhẫn nại đi xuống, nhưng tình vì nửa cuộc đời còn lại của nữ nhi mà lo lắng.
Hiện tại con gái của mình còn chưa có qua cửa, Thẩm gia đã khinh thường nó như vậy, có thể nghĩ, sau này khi gả đi rồi, còn có thể rơi vào kết cục gì nữa đây?
Đoàn Quế Lan mặc giá y, nghe thấy Lưu thị nói lời này, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Thật vất vả có người cưới con, vì sao lại không gả? Có phải hay không ở trong lòng nương, Thẩm lang là người như vậy, cũng chỉ có tỷ tỷ mới xứng gả đi?” Đoàn Quế Lan nói đến đây, có chút sốt ruột, nàng ta nghĩ lúc trước Lưu thị thay Bách Hợp đính ước với Thẩm Đằng Văn cái cọc hôn sự này, liền ở khắp nơi khen Thẩm Đằng Văn tài giỏi, cũng không ngừng nói rằng kiếm được con rể tốt, bây giờ thế nào đến phiên mình gả, Lưu thị liền hắt cho mình gáo nước lạnh?
Trong lòng nàng cho rằng Lưu thị thập phần thiên vị, đối với Lưu thị cũng không khỏi sinh ra oán giận, những lời đầy oán khí vừa nói xong, Lưu thị tự nhiên cũng đã hiểu. Bà tức thì thấy trong lòng mát lạnh, nếu không phải thật tâm thương yêu Đoàn Quế Lan, Lưu thị có thể hay không đem lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699653/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.