“Ông nói biện pháp rời khỏi hành tinh Camilla, chính là sử dụng cái phi thuyền bán thành phẩm này? Đây chính là cơ hội đổi lấy mạng sống mà ông vớt vát từ tôi đấy à?” – Thấy người đàn ông tự xưng là Camilla kia có cái ánh mắt xem kịch vui bình thường mà nhìn mình, cũng không làm Bách Hợp cảm thấy thẹn quá thành giận. Cô chỉ nhíu mày liếc nhìn hắn một cái.
Lời vừa nói ra, sắc mặt người đàn ông tên Camilla thay đổi. Hắn ta cắn răng, nhưng vì động tác này động chạm vết thương nên khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ đau đớn. Bề ngoài giống như đã tốt lắm không sai, nhưng trong một giờ đồng hồ làm sao mà tốt nhanh thế được. Dinh dưỡng thiếu hụt, thuốc thang cũng không dư dả, chỉ có thể chữa được vết thương trí mạng, ngoài ra còn cần thời gian dưỡng thương. Động tác cắn răng khiến Camilla hít vài hơi khí lạnh, cười mấy tiếng. Biểu tình trên mặt Camilla âm u, hắn hừ lạnh: “Phi thuyền bán thành phẩm? Cô gái! Cô cho rằng đây là nơi nào?”
Nói tới đây, Camilla tức giận đập tay xuống bàn – “Nơi đây! Nơi đây chính là hành tinh Camilla, là hành tinh bị lãng quên, là nơi ngàn vạn người dân hệ Ngân hà vũ trụ vứt bỏ, là nơi chết chóc, là thành trì của ma quỷ. Người tới chỗ này không phải là bị lưu vong thì cũng đào vong. Ai sẽ tạo cơ hội cho chúng tôi?”
Càng nói, Camilla càng kích động, ánh mắt lộ ra tia oán hận: “Ta ở đây đã ngây người hơn bốn mươi năm. Năm này qua năm khác, tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699603/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.