Tên áo đen bịt mặt này không biết có lai lịch gì, nhưng võ công lại rất cao, cưỡi ngựa cũng rất tốt, không có ai có thể chống lại thương của hắn.
Quan trọng nhất là không biết đám người này do ai phái đến, giống như tử sĩ, sau khi có tên áo đen này mở đường, bọn chúng trở nên phối hợp rất tốt, bắt đầu xông lên, phá vỡ thế phòng thủ của mọi người, lao đến chỗ của Bách Hợp.
“Bảo vệ cô nương?” Vị tướng sĩ cầm đầu thấy tình hình này, sắc mặt laaph tức thay đổi, chuyến này hắn đã được Trương Hồng Nghĩa ủy thác, được Đặng tri châu ra lệnh hộ tống Bách Hợp lên phía bắc, nhanh chóng đã đến được kinh thành, cả đường đều bình an vô sự, sắp gặp được Trương Hồng Nghĩa rồi, nếu bây giừ Bách Hợp xảy ra chuyện, hắn còn mặt mũi nào đến gặp Trương Hồng Nghĩa, sao dám trở về gặp mặt Đặng tri châu.
Vị tướng sĩ kia chưa kịp la xong, Bách Hợp thấy hành động của đám người này, lại nhìn thấy cây ngân thương lóe sáng, cô chỉ cong khóe môi, một chưởng đẩy vị tướng sĩ kia ra.
Hắn còn chưa dứt lời đã bị Bách Hợp đẩy một cái lảo đảo, nếu hai chân hắn không khóa trên bàn đạp yên ngựa thì đã bị rớt xuống ngựa rồi, hắn chỉ bị lung lay mấy cái,vội vàng cầm chặt dây cương, mở miệng trấn an con ngựa, khó khăn lắm mới giữ vững cơ thể.
“Cô nương!” Vị tướng sĩ này không hiểu vì sao Bách Hợp lại đẩy hắn, hơi giật mình, thì thấy Bách Hợp nhảy lên trên nóc xe ngựa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699586/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.