Không ai ngờ nhìn chị dâu yêu kiều, mảnh mai là thế nhưng khi nổi giận lên lại hung dữ như vậy, Diệp Nhị bị đòn rất đau, chịu không nổi nhưng hắn lại không dám đánh trả, Trương Hồng Nghĩa đứng một bên nhìn hắn chằm chằm, nếu hắn đánh trả không chừng Trương Hồng Nghĩa đánh hắn đến ngay cả mẹ hắn còn không nhận ra, hắn bị đánh nhưng lại không dám đánh trả, đành gồng người cho Bách Hợp đánh, nhưng Bách Hợp không hề nương tay với hắn, cuối cùng Diệp Nhị đau quá, đành chạy vòng quanh để tránh đòn, Bách Hợp thì đuổi đánh ở phía sau.
Diệp Nhị chạy nhanh quá cô đuổi không kịp, không thèm nghĩ ngợi cô bèn ném cái kiềm trong tay.
‘Bốp’ trúng ngay sau gáy của Diệp Nhị, hắn không chịu nổi nữa đành nhặt tay nải của mình lên chạy ra ngoài cửa:” Đại ca, vợ của huynh hung dữ quá, huynh cũng không cản lại cho đệ.”
Mấy huynh đệ còn lại nhìn thấy hắn tháo chạy, ai cũng sợ bị đánh, rối rít chạy theo sau, mấy người này chạy đi hết, chỉ còn lại một mình Trương Hồng Nghĩa, Bách Hợp nhìn sang hắn, hắn bỗng thấy không ổn, cũng chạy theo ra ngoài, còn đóng cửa lại.
“Trương Hồng Nghĩa, bây giờ ngươi đi, nếu như ngươi chết, ta sẽ tái giá với người khác, đừng trách sao ta không có lương tâm!”
Cô nói ‘tái giá’ tức là trong lòng cô cũng muốn gả cho mình. Trương Hồng Nghĩa nghe thấy vậy vừa vui vừa buồn, vui vì trước giờ không hề nghe cô nói gả cho mình, buồn vì khó khăn lắm mới nghe được, lại là lúc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699580/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.