Edit: Mèo Ú
Beta: Sakura
Tiếng vang này làm Bách Hợp tạm dừng động tác đếm tiền, khẽ ngẩng đầu nhìn hắn, có chút kinh ngạc nói: “Ngươi sao thế?”
“…” Làm cho cô chú ý như vậy, khiến Trương Hồng Nghĩa còn cảm thấy quẫn bách hơn lúc cô không thèm để ý đến hắn cảm, lúc cô nói chuyện kia đôi môi đóng lại mở ra, môi cô không có nứt nẻ giống mấy phụ nhân trong thôn, có lẽ vì cô uống nhiều nước, môi nhìn qua rất no đủ, tựa như đóa hoa hấp thu đủ nước, mang theo màu đỏ tươi sáng, khuôn mặt kia nhìn thế nào cũng thấy xinh đẹp, Trương Hồng Nghĩa liếm liếm môi khô khốc, mắt trợn tròn,tiếng tim đập dường như lại càng nhanh hơn, Bách Hợp nhìn chằm chằm hắn,bây giờ tim hắn không còn do hắn làm chủ nữa, hắn càng muốn bình tĩnh trở lại, nó lại càng đạp nhanh hơn, Trương Hồng Nghĩa có chút bối rối, dùng lực đấm hai cái để che giấu đi, bị cô nhìn chằm chằm, lắp bắp nói:
“Chắc do buổi tối ăn quá nhiều, vẫn nghẹn ở cổ họng, còn chưa xuống được, ta vỗ vỗ, rất nhanh sẽ xuống thôi!” Hắn còn làm bộ nuốt nuốt nước bọt, sau khi thốt ra lời này, Bách Hợp nhìn hắn như nhìn bệnh nhân tâm thần, không để ý tới hắn, lại cuối đầu xuống tiếp tục đếm tiền.
Trương Hồng Nghĩa mới kịp phản ứng mới phát hiện mình nói sai, cơm đã ăn cách đây một canh giờ rồi, nếu thật sự còn nghẹn, hắn sớm đã bị nghẹn chết rồi, bây giờ làm gì còn ở chỗ này nói chuyện với cô được nữa? Hắn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699571/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.