Editor: Nguyệt_Cát57
Beta: Sakura
Mẹ Vệ nghe cô hỏi mình thì xấu hổ, bà liếc nhìn Bách Hợp bằng vẻ mặt nhút nhát, e lệ, lại quay qua nhìn người cảnh sát đứng bên cạnh, hai cánh tay nắm chặt nhau vặn vẹo đôi chút như khó xử, lát sau mới nhỏ giọng:
“Dưới lầu bên cạnh có một quán chơi mạt chược, hôm nay rất đông khách nên bà chủ mới bảo tôi trông mấy đứa trẻ khác một lát, tôi vốn luôn trông Tiểu Thụy, nhưng là, nhưng là, không biết lúc nào nó đã biến mất rồi…” Ý của bà chính là bà không biết lúc nào thì Vệ Thụy mất tích.
Ngoài miệng mẹ Vệ nói Vệ Thụy mất tích đã 2 tiếng rồi, nhưng thật ra thì không chỉ là con số này, Bách Hợp biết rõ bà chủ của quán mạt chược dưới lầu bên cạnh, đây là một quán mạt chược tư nhân, bình thường nhiều người đi chơi mạt chược, người đông phức tạp, làm ăn rất được, về sau bà chủ này muốn mở rộng làm ăn, dứt khoát mua đứt tầng lầu một, không gian quán rộng rãi, khách tự nhiên cũng đông đúc, có khi vì để mời được nhiều người khách, nên bà chủ muốn có người chăm mấy đứa con cháu của họ, một ít người khách mang con cái hoặc cháu ngoại nội dẫn đến, nếu muốn bọn họ chơi mạc chược thì những đứa trẻ đó cần người trông, có khi người làm ở quán mạt chược sẽ giúp trông, nhưng có thể vì khách quá đông, đa số thời điểm đều bận rộn không trông nổi.
Bà chủ lại không nỡ đuổi khách đi, nên khi có nhiều trẻ con, biết rõ tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699356/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.