“A… Thả ta ra, thả ta ra…” Nữ nhân kia nhìn thấy quan tài bày trong phòng, sợ tới mức vẻ mặt thất sắc, ả có dung mạo tú lệ, mặc dù không tính là sắc nước hương trời, nhưng có vài phần tư sắc, đây chính là cô nương tối hôm qua tiểu hậu gia muốn nghe ả xướng khúc, tư sắc mặc dù bình thường, nhưng âm thanh kia vẫn còn trong trẻo, hôm nay lúc Bách Hợp để cho người đi kéo người Thẩm gia, cũng phái gia đinh đi tìm ả.
Nữ nhân này vốn ở tại ngoài ngoại ô, gia đình nghèo khổ kiếm sống bằng hát rong, ban đầu lúc Thẩm Xuân Nghi dưới sự dung túng của Thẩm mẫu chạy ra ngoài thành, vốn là trốn tránh hai ngày, cuối cùng đói bụng đến không có cách nào, kết quả mò tới trong nhà nữ nhân này, lúc nhìn thấy ân công của mình đến nhà, cô nương này mở cờ trong bụng, Thẩm Xuân Nghi mặc dù không học vấn không nghề nghiệp, nhưng dung mạo ấy, tài ăn nói ấy thật sự lợi hại, nếu không lúc trước cũng không đến nỗi dụ dỗ Nguyên Tú Châu muốn chết muốn sống, hắn gia thế bất phàm, cô gái hát rong tất nhiên từ quần áo hắn nhìn ra được, một nam nhân cao lớn uy mãnh như vậy, lúc trước lại đã cứu mình trong tay con cháu quần là áo lụa một lần, nghĩ đến hắn vì mình đánh chết một tiểu hậu gia, cô gái hát rong dưới sự cảm kích trong lòng, chứa chấp hắn không nói, đồng thời không người mai mối cùng với hắn tằng tịu với nhau, cuối cùng mang thai một đứa con.
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699255/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.