Edit: Suly
Beta: Sakura
“Buổi trưa tùy ý làm.” Bách Hợp thở dài, cô giãy giụa một chút muốn rút tay trong lòng bàn tay La Kỳ ra, bàn tay cậu vốn ấm áp trong nháy mắt như trở nên phát lạnh, hơn nữa sức lực có chút lớn nắm tay cô phát đau, nhưng cô giãy giụa hai cái lại không thể vung ra được, La Kỳ nắm tay cô chặt hơn chút nữa, Bách Hợp ngửa đầu nhìn cậu một cái: “Buổi tối tôi phải về nhà một chuyến.”
Cô nói nhà cũng không phải là chỉ chỗ ở hiện tại, La Kỳ không lên tiếng, hai người trở về nhà, cậu cũng không nói một lời, Bách Hợp mở cửa ra, vào phòng của mình thay quần áo thường ngày, đi ra thì La Kỳ ngồi ở trước bàn, ánh nắng xuyên qua cửa sổ cũ kỹ chiếu vào trên người cậu, sợi tóc đen của cậu phát ra ánh sáng màu lam, hai hàng lông mi ở dưới mí mắt đánh ra hình nửa vòng tròn hình bóng mờ ảo, trang phục cậu phẳng phiu ngón tay thon dài ở trong hộp mô hình não bộ 3D tìm kiếm, mô hình đại não trước mặt anh vốn đã ghép được hơn phân nửa, lúc này toàn bộ đã bị cậu đẩy rời rạc, cậu nghiêm túc muốn một lần nữa hết sức ghép lại, nhưng trên mặt vẻ buồn bực càng lúc càng rõ ràng, thậm chí trên chóp mũi thanh tú đổ mồ hôi tinh tế như hạt châu nho nhỏ.
“La Kỳ?” Bách Hợp nhịn không được kêu anh một câu, tay anh run lên, nguyên bản một đống xếp hình bị đầu ngón tay cậu đẩy một cái, “Phần phật” một tiếng lại rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699240/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.