Edit: Vũ Thiên
Beta: Sakura
‘Răng rắc’ một tiếng giòn vang, ông lão buồn bực hừ một tiếng, mẹ Chương thì sợ run cả người, Diệp tư lệnh giận dữ, còn chưa mở miệng, Bách Hợp lại vuốt đoạn xương vừa bị đè xuống, rồi nhanh chóng tiếp đốt xương bị sai vị ngay ngắn trở về, lại ôm bụng ông lão, truyền linh lực vào thân thể ông ta, bảo vệ eo bụng, rồi lại nhẹ nhàng hướng bên trên lắc lắc. Tiếng xương cốt ‘Răng rắc’ vang lên, dưới sự tác dụng của linh lực, hai đốt xương sai vị thoáng cái đã bị bắn lên, lại bởi vì có linh lực che chở, lúc bắn đi lên lúc cũng không có nhảy quá cao, vừa vặn trở về chỗ cũ.
Hai tiếng xương răng rắc kêu, toàn thân ông lão đau ra mồ hôi lạnh, hiển nhiên vừa mới bị đau không nhẹ, ông tự mình xốc lên thảm ngồi dậy, dùng tay sờ lên thắt lưng, cái chỗ vốn lõm xuống dưới thường xuyên đau đớn lúc này đã xương cốt đã về lại chỗ cũ, mà một chân vốn đã mất cảm giác lúc này giật giật, cũng có thể cảm giác được chân lạnh như băng cùng đau nhức, ông có chút kinh hỉ khục nở nụ cười hai tiếng: “Tốt rồi?”
Diệp tư lệnh bán tín bán nghi chằm chằm vào Bách Hợp, tranh thủ thời gian tiến lên vỗ chân của ông lão, ông lão kia không tự chủ tươi cười, đối với con trai gật nhẹ.
Ông lão xác thực là tốt rồi, sở dĩ một chân tê liệt không thể động đậy chỉ là bởi vì sau khi té bị thương, xương cốt sai vị, áp đến dây thần kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699207/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.