Edit: Leticia
Beta: Sakura
Bách Hợp đang có chút do dự xem mình muốn trả lời thế nào về vấn đề này, Vân Mộ Nam nhíu mày, hình như ngửi thấy mùi tanh hôi như có như không trên người cô, chân mày thoáng cái nhíu lại, trong mắt hiện lên một vẻ giận dữ: “Gần đây không nên tùy tiện ra cửa, ngày mai tôi sẽ cho người đưa vài con mèo đen tới đây làm bạn với em.” Anh cũng không phải đang hỏi ý kiến Bách Hợp, mà là trực tiếp ra lệnh, vừa nói dứt lời anh lùi về sau mấy bước, trong mắt lộ ra mấy phần ghét bỏ, lớn tiếng gọi vọng ra ngoài: “Mang nước vào để cho phu nhân tắm.”
Người này có bệnh sạch sẽ hết sức nghiêm trọng, từ trong kịch tình Quan Bách Hợp hiểu rõ Vân Mộ Nam là có thể nhìn ra được, anh làm việc vô cùng cẩn thận có mạch lạc, lúc này Bách Hợp vốn cũng không chịu được mùi vị trên người mình, nhưng thấy Vân Mộ Nam còn ghét bỏ hơn cô, cô vẫn không nhịn được mà khóe miệng co giật hai cái.
Vân Mộ Nam ra lệnh hiển nhiên có tác dụng hơn nhiều so với lời của Bách Hợp, tuy nói bọn người hầu vẫn rất sợ hãi, nhưng nghe thấy chủ tử phân phó, nước nóng cũng rất nhanh được đưa tới, Bách Hợp vốn chuẩn bị tối nay không ngủ, luyện luyện thể thuật tinh thần đến hừng sáng rồi mới tắm rửa, lúc này nhờ phúc của Vân Mộ Nam, cô tắm rửa bằng nước nóng đi ra ngoài, Vân Mộ Nam vẫn ngồi ở phía ngoài, mà anh cũng không nói đến chuyện cô vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699049/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.