Edit: Dạ Vũ
Beta: Sakura
Nghe được giọng của Dư Liên Tâm vang lên, gân xanh trên trán Bách Hợp cũng nổi lên đồng thời. Cô ả này thật sự quá phiền toái rồi. Các giáo viên trong văn phòng đều nhìn chằm chằm qua bên này, vẻ mặt đứng im xem trò vui hiển lộ quá rõ ràng. Hai gò má Dư Liên Tâm bởi vì chạy mà ửng đỏ, cô ta trông vừa sợ hãi, vừa cố tỏ vẻ dũng cảm: “Mặc dù tôi không có tư cách gì để lo chuyện nhà họ Chúc, nhưng vì là giáo viên của A Ngao nên tôi vẫn có nghĩ vụ phải trợ giúp cậu ấy. Tiểu Hợp, tôi…tôi sẽ không chịu thua đâu. Dù cho cô là bạn của tôi thì tôi cũng không tán thành cách làm của cô”.
“Ai cần cô tán thành?” – Bách Hợp lạnh lùng hỏi một câu, khiến cho Dư Liên Tâm có vẻ mặt giống như là bị oan ức bắt nạt vậy. Cô ta cắn môi nhìn Bách Hợp, nước mắt lưng tròng. Một hồi lâu sau cô ta nhẹ nhàng cười một tiếng, ngửa người lui về phía sau hai bước: “Haha, tôi tưởng chúng ta là bạn bè? Không nghĩ tới trong lòng cô….” – Dư Liên Tâm nói mấy lời này xong thì hít hít cái mũi, chớp chớp đôi mắt. Cô ta nắm tay quệt nước mắt trên mặt, cười yếu ớt: “Nhưng mà kể cả như vậy, sự tình của A Ngao tôi sẽ không để yên đâu. Các người mặc kệ cậu ấy, tôi sẽ quan tâm”.
Bách Hợp còn tưởng cô ta định làm gì, thì đã thấy Dư Liên Tâm chạy ra khỏi văn phòng và dừng lại tại sảnh ngoài. Một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699009/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.