Edit: Hảilinhtran
Beta: Sakura
Sau khi đạt được mục đích, Bách Hợp cũng không có để lại sơ hở gì, Đoàn thị là người thông minh, nàng ta sẽ không làm việc bất lợi với nàng, huống chi nàng ta còn có hai người con gái, vì hai con của nàng ta, nàng ta chắc chắn sẽ làm việc một cách thoả đáng.
Thảo luận xong việc, Bách Hợp nghĩ vì để cho mình đi ra ngoài Lương Tấn Sinh đã đáp ứng cho nàng tùy ý chọn lựa vải vóc, nàng liền không chút nào khách khí chọn mấy xấp gấm đắt tiền nhất, đủ các loại hoa văn cho người đưa về phủ. Nếu như sau này Lương Tấn Sinh biết mình tiêu tốn tiền của hắn, lại không giúp hắn làm việc, ngược lại còn ra sức gài bẫy hắn, không trong lòng sẽ cảm thấy thế nào.
Lúc ngồi xe ngựa trở về, hiếm khi Lương Tấn Sinh lại ở trong phủ đợi nàng, Bách Hợp mới vừa vào sân nhỏ, hắn liền chạy ra đón, gấp gáp hỏi: ” Chuyện xử lý như thế nào?”
“Chuyện xử lý như thế nào? Không phải lão gia bảo ta đi chọn vài xấp vải vóc sao, ta chọn vài loại hoa văn làm váy.” Bách Hợp vừa dứt lời, vẻ mặt Lương Tấn Sinh đang vui vẻ ‘Vèo’ một cái liền âm trầm, cáu kỉnh quát lên: “Ngươi đừng giả bộ ngu, ta là hỏi ngươi có hay không gặp được Đoàn thị, nàng ta nói thế nào?”
“Chẳng qua là lúc trước Lão gia chỉ nói ta đi nghe ngóng việc đối nhân xử thế của Vương Bình? Sao hôm nay lại hỏi ta Đoàn thị nói thế nào. Chẳng nhẽ lão gia nhìn trúng Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698992/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.