Edit: Cố Nhạc Phong
Beta: Sakura
“Ai hưởng thụ chứ, là..là ngươi chiếm tiện nghi của người ta! Ngươi…ngươi không biết xấu hổ, buông ta ra!” Giọng nói có chút thẹn quá hóa giận của Hạ Hậu Thấm Nhi truyền tới, trong lúc hai người đấu võ mồm, máu tươi vốn chảy xuống cằm Nhiếp Diễm đầu tiên nhỏ giọt xuống mặt hồ, sau đó lại có hai giọt nhỏ xuống ngọc bài vốn đang đeo trước cổ Nhiếp Diễm, ngọc bài khi nãy mới còn óng ánh trong suốt trong nháy mắt liền chậm rãi hiện lên từng đợt tia sáng màu vàng nhạt nhu hòa, tia sáng lập tức vây quanh Nhiếp Diễm, mà lúc này Bách Hợp đang ở giữa sườn núi lại mang sắc mặt trắng nhợt, cơ thể vô lực ngã nhào xuống đất, trong nháy mắt đó cô cảm thấy sức sống trong cơ thể mình như bị người ta mạnh mẽ rút đi, bỗng chốc giống như mất đi một vật quan trọng tương liên với sinh mệnh mình, không cần phải nói, linh khí trong ngọc bài nhất đinh đã bị Nhiếp Diễm hấp thụ, hơn nữa ngọc bài hẳn là đã bị Nhiếp Diễm nhận chủ rồi.
“Ngọc bài của em…” Bách Hợp đột nhiên gào thét không ra tiếng, cơ thể mềm nhũn ngã xuống cạnh Lý Duyên Tỷ, anh chỉ dang cánh tay ra, liền dễ dàng kéo thiếu nữ mềm mại yêu kiều vào trong lòng, lúc này trong mắt Bách Hợp giống như phủ kín một tầng sương mù màu xám tro, sắc mặt thoáng chốc vô cùng khó coi, chân mày Lý Duyên Tỷ cau lại, vừa định mở miệng nói chuyện, Bách Hợp lại cắn chặt răng, quay ra chỗ khác nhìn một cái, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698962/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.