Edit: Cố Nhạc Phong
Beta: Sakura
Lúc tiễn cha mẹ của Trịnh Bách Hợp một đoạn nhân sinh cuối cùng trong chuyến nhiệm vụ lần này, cơ thể của Trịnh Bách Hợp cũng không sống được bao lâu. Lúc Bách Hợp về đến tinh không, còn chưa kịp đứng vững, liền rơi vào trong lồng ngực của một người, giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Lý Duyên Tỷ vang lên, bờ môi di chuyển ở trên mặt của cô:
“Chơi vui không?”
Toàn thân Bách Hợp có chút cứng ngắc, nhưng lúc nghe thấy Lý Duyên Tỷ hỏi mình về lần nhiệm vụ này, tay cô theo bản năng định đẩy Lý Duyên Tỷ ra liền dừng lại, một bên chán ghét lắc đầu: “Không vui.” Triệu Tấn trong chuyến nhiệm vụ lần này quá buồn nôn, sau này Triệu Tấn dây dưa với cô nhiều năm, liền giống như Trịnh Bách Hợp trong nội dung vở kịch từng dây dưa với người Triệu gia, về sau gã cũng vọng tưởng khiến cho chính mình lại gả cho gã, trợ giúp gã lần nữa.
Nghĩ tới người như vậy, tâm tư của Bách Hợp lại chuyển đến trên người Triệu Tấn buồn nôn kia, Lý Duyên Tỷ thấy dáng vẻ cô cau mày, liền ấn hai má cô vào trong ngực mình, mí mắt Bách Hợp rũ xuống, vẫn còn đang nghĩ đến nhiệm vụ lần này, nên không thấy được khóe môi Lý Duyên Tỷ nhếch lên lộ ra nụ cười nhàn nhạt thoáng qua, bên trong đôi mắt hẹp dài của anh lộ ra vài phần tà khí, có điều rất nhanh lại hồi phục về dáng vẻ lãnh đạm, đôi môi đụng nhẹ lên đỉnh đầu Bách Hợp. Đợi đến lúc Bách Hợp phục hồi tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698958/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.