“Ah, mất mặt chết rồi.” Đường Ân Hi đang hơi đắc ý, cái cằm dương lên, nhưng khi nhìn thấy Kỷ phu nhân đi ra thì cô lập tức thè lưỡi, thoáng cái liền bưng kín mặt, mười ngón tách ra theo giữa ngón tay nhìn chằm chằm lên xem tình cảnh trước mặt, vô ý thức trốn sau lưng Kỷ Vân Duệ
“Cô là ai, cô dựa vào cái gì mà đánh Vân Duệ của chúng ta?” Kỷ phu nhân tức giận đến chết, sau khi mở cửa đi ra chứng kiến con trai vẫn còn bụm mặt, lập tức sắc mặt vô cùng âm trầm. Nguời đàn ông trung niên vừa mới xuống xe liếc nhìn Đường Ân Hi, chỉ chỉ trong nhà: “Có chuyện gì truớc vào nhà nói sau, Bách Hợp đến rồi, trước hết mời cô bé đi vào ngồi.”
“Con không sao mẹ, không đau đâu, cô ấy là Đường Ân Hi, là con...” Kỷ Vân Duệ bị cụng trán đỏ lên, hắn từ nhỏ làn da trắng nõn, dấu vết thoạt nhìn đều hết sức rõ ràng. Hắn thốt ra lời này thì Bách Hợp biết rõ Kỷ phu nhân nhất định sẽ không thoải mái rồi, dù sao Kỷ phu nhân đau con trai, nhưng Kỷ Vân Duệ lại thay Đường Ân Hi biện hộ, cho dù là Kỷ phu nhân không nỡ mắng con trai, khẳng định cũng sẽ tính trên người Đường Ân Hi đấy.
Quả nhiên, sắc mặt Kỷ phu nhân trầm xuống, thò tay vỗ lưng Kỷ Vân Duệ: “Con cái đứa nhỏ này, mẹ sớm xem qua tin tức giải trí rồi.” Nói xong lời này, Kỷ phu nhân lại nhìn Bách Hợp, ôn hòa ôm lấy Bách Hợp nói: “Bách Hợp gầy, trong khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698868/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.