Edit: Thảo Nguyễn
Beta: Sakura
Giọng Lưu Viễn Tề ôn hòa hiền hậu, nghe vào tai xác thực có một loại có thể động viên người khác bình tĩnh lại, Bách Hợp cố ý giả vờ ngại ngùng cúi đầu, hít hít mũi giả bộ khóc, khóe miệng để lộ ý cười, nhưng rất nhanh bị động tác lau nước mắt của cô che đậy: “Vé đấy vốn mua không được, em tìm bạn nhờ chỗ vip, em nghe nói vị trí như vậy hình như hơn năm ngàn một vé.”
Hơn năm ngàn một vé, hai vé là hơn một vạn. Lưu Viễn Tề lúc nãy xem như là nét mặt điềm đạm, sau khi nghe xong liền căng thẳng, anh ta mở to mắt, hiển nhiên không nghĩ tới lòng tốt tiện tay tặng của mình lại trị giá nhiều như vậy, anh xuất thân từ gia đình bình thường bậc trung, tiền sinh hoạt tối đa một tháng cha mẹ cho anh là một ngàn rưỡi, hơn một vạn là tiền sinh hoạt một năm của anh, cho dù bình thường anh tiết kiệm, nhưng trước kia nhìn thấy người gặp khó khăn anh luôn giúp đỡ, bởi vậy căn bản không tiết kiệm được gì, lúc này trong mắt xuất hiện sự bối rối, lúng túng.
“Em vốn định sau khi xem xong cùng học trưởng sẽ từ từ làm công trả lại tiền, thế nhưng mà…” Đối với vẻ bối rối trên mặt Lưu Viễn Tề, Bách Hợp cố tình không biết, khẽ nói lại việc mình muốn làm công trả nợ, quả nhiên liền thấy Lưu Viễn Tề tỏ ra áy náy ra, cô ngừng nói ngay, Lưu Viễn Tề cũng hơi áy náy nói: “Em yên tâm, vé xem biểu diễn anh tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698802/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.