Edit: Thảo Nguyễn
Beta: Sakura
Bách Hợp không nghĩ tới vậy mà Đường Ân sẽ ăn cơm cùng với mình, Đường Ân trong nội dung câu chuyện và trong trí nhớ là người chưa bao giờ ăn cơm cùng với Ôn Bách Hợp ngoại trừ ở nhà họ Đường, trước nay Đường Ân chỉ làm cơm cho Ôn Bách Hợp, nhiều nhất là nhìn xem cô ấy ăn xong, sau đó thu dọn bát đũa rồi rời đi, theo Ôn Bách Hợp nghĩ đây là biểu hiện Đường Ân rất thích mình, chỉ là dưới tình huống cô ấy không thích Đường Ân, kiểu yêu này khó tránh khỏi sẽ có lúc khiến cô ấy cảm thấy là một gánh nặng, là vướng víu, nếu không phải vì sau này lúc cô ấy bất lực, Đường Ân luôn bên cạnh cô ấy, giúp đỡ cô ấy, trở thành người tàn phế vì cô ấy, chỉ sợ sự áy náy của cô ấy sẽ không khắc sâu như vậy.
Hai người ăn cơm xong, Bách Hợp cảm thấy cả người đều thoải mái, cơn đau đầu lúc trước cũng giảm đi bởi vì ăn no, Đường Ân đưa cốc nước ấm vào tay cô, chuẩn bị thuốc đưa cho cô: “Buổi tối anh sẽ tới nữa, thuốc phải uống ở đặt ở chiếc tủ nhỏ trong phòng khách.” Đường Ân đưa tay chỉ thùng đựng đồ đặt trên bàn nhỏ cạnh sô pha, khẽ nói: “Nếu như không thoải mái, xin trường nghỉ thêm hai ngày nữa?” Đường Ân nghiêng nửa người, dường như nửa người trên sắp chạm vào người Bách Hợp, phía sau là sô pha, Bách Hợp bị anh ta chen phải lui vào trong góc, nhưng không tránh được hơi thở của anh ta ở mọi nơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698800/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.