“Tao là Phong Lệ Dương, nhưng mà xác thực không phải cái tên Phong Lệ Dương từng bị mày đùa giỡn trong lòng bàn tay kia.” Hắn toét miệng cười, thoạt nhìn tinh thần rất tốt, không có vẻ mặt tái nhợt cùng uể oải mà lần đầu Bách Hợp thấy, trên người Phong Lệ Dương lúc này có một loại cảm giác khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.
“Mày rốt cuộc là ai?” Bách Hợp hiện tại chỉ hi vọng hắn chưa phát hiện ra Nguyên Lâm Hữu, cho dù cô có luyện võ công đạo thuật trong thời gian dài như vậy, nhưng lúc này ở trước mặt Phong Lệ Dương dường như bản thân cô có một loại cảm giác mình hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, cô thậm chí còn chuẩn bị tinh thần có khả năng nhiệm vụ sẽ thất bại, nhưng Bách Hợp không dám nghĩ sau khi chính mình làm nhiệm vụ thất bại, đợi chờ mình là dạng kết cục gì, có khả năng Lý Duyên Tỷ cảm thấy mình không còn tác dụng gì nữa, muốn gạt bỏ cô đi.
Cô vẫn còn muốn đợi đến lúc chính mình thành công, còn muốn lặp lại một lần nhiệm vụ lúc trước hoàn thành mà bản thân từng cảm thấy tiếc nuối. Cô không thể biến mất như vậy, cho dù Phong Lệ Dương có cường hãn, nhưng hiện tại cũng không phải hoàn toàn không có chút cơ hội. Sau khi phát giác trong lòng mình trào ra cảm giác tuyệt vọng, Bách Hợp lại tự mình cổ vũ, lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.
“Nói trắng ra đi, tao tới là muốn lấy mạng mày, mày có thể có hai lựa chọn, trở thành đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698797/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.