Hôm nay lại thấy nàng bị thương còn cản độc của Mộc Cao Phong giúp mình, cho dù hận Nhạc Bất Quần hơn nữa, nhưng lúc này thấy bộ dạng đau đớn của Bách Hợp, hắn hừ lạnh một tiếng, do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa tay ôm Bách Hợp vào bên hông, làm cho nàng không đến mức dùng sức nắm chặt mình mà động đến vết thương.
“Không ai bảo ngươi ra vẻ mạnh mẽ, nếu bị thương nên nói sớm, còn hết lần này tới lần khác chạy đi ngăn chặn độc, ta không cần họ Nhạc các ngươi giúp đỡ.”
Bách Hợp liếc mắt, nếu như lúc ấy nàng có thể khống chế thân thể này, thì nàng tuyệt đối sẽ không giúp Lâm Bình Chi , chết qua một lần rồi nàng nhất tiếc mệnh, huống chi nhiệm vụ lần này hoàn toàn không có đầu mối, nàng còn muốn giữ lại cái mệnh này để hoàn thành nhiệm vụ, vượt qua nguy cơ của mình, làm gì lại lãng phí tánh mạng ở trên người Lâm Bình Chi.
Nhưng lúc này đau đớn là mình chịu, Bách Hợp không thể khiến mình đau đớn uổng công, vì vậy nghe được lời này của Lâm Bình Chi, vẫn lộ ra thần sắc tuyệt vọng thương tâm:
“Ta chỉ sợ đệ chịu khổ, đệ, nếu đệ trúng độc của hắn, nói không chừng mặt của đệ sẽ bị thương, nếu chỉ tổn thương mặt vẫn tốt, nếu ánh mắt mà xảy ra chuyện, vậy chẳng phải là chuyện lớn cả đời sao?”
Lâm Bình Chi không có lên tiếng, trong lòng hắn cũng có cân nhắc, nếu không phải lúc ấy Bách Hợp thay mình cản lại, thì đôi mắt này của mình nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1698584/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.