Edit: Sakura
Thiên lôi động địa hỏa, có lẽ Lương Bình không nhin được sức sống thanh xuân từ cơ thể con gái mình nên hai người lăn cùng nhau. Hết một lần thì Lương Bình lại nghĩ tới ngày mai sẽ phải tiễn đưa con gái nên đau lòng khó nhẫn nại, lão cảm giác đau khổ giống như lúc trước Bách Hợp có người yêu vậy, nên không nhịn được đặt Lương Tình dưới người mình.
Mà Lương Tình cũng như kiểu bị chia rẽ uyên ương, khóc lóc hô hào nói: “Ba ba, yêu con đi, con không lỡ ba, về sau nhất định ba phải tới xem con đấy.
Hai người điên cuồng cả đêm, ngày hôm sau Lương Tình suýt nữa thì không dậy được, nhân dịp sắc trời chưa sáng lắm thì Lương Bình cố nén nhịn không lỡ bỏ, nhìn xem trong xe không còn nhiều dầu lắm, lại nghĩ đến cách nhà Bách Hợp còn khá xa, đêm qua Lương Tình bảo bối mới bị lão yêu thương qua nên lúc này cả người bủn rủn không đi bộ được, bởi vậy Lương Bình mới lái xe đưa cô ta đi, về phần xăng không đủ lúc về thì đành bảo Bách Hợp hỗ trợ một tí hoặc để Bách Hợp cho ít tiền, nể tình vợ chồng lâu lắm chẳng lẽ lại không cho.
Nghĩ như thế Lương Bình dứt khoát quyết định muốn thương tiếc con gái.
Lúc hai người tới chỗ Bách Hợp thì trời mới vừa sáng thôi, sáng sớm đã bị người khác đánh thức, trong lòng Bách Hợp vô cùng không thoải mái, lúc nhận điện thoại của Lương Bình thì gương mặt lạnh lùng không có chải đầu đánh răng không thèm thay cả đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/166925/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.