Editor: Nha Đam
Sau hơn một tháng mệt mỏi, Ôn Ngọc Thư mới cùng đoàn người đi lên kinh.
Phủ đệ đã sớm được chuẩn bị tốt, nơi này lúc trước là phủ của một đại quan nhị phẩm. Cách đây vài năm, ông đưa con cái về nhà, phủ đệ trống trơn, không ai dọn đến, cho đến khi hoàng đế giao nó cho Minh Diễn.
Đây là một sân có bốn lối vào, có hòn non bộ, sân vườn, hồ nước và bàn đu. Nhà tuy xây đã lâu nhưng mới sửa lại gần đây nên còn rất mới.
Mặc dù đoàn người của Ôn Ngọc Thư không có nhiều người và cũng không có nhiều hành lý, nhưng họ vẫn phải lăn lộn một lúc lâu mới vào được nội viện.
Minh Ôn thị đã sớm không quản lý chuyện của gia đình, hiện tại quyền nội trợ lớn nhất trong nhà nằm trong tay Ôn Ngọc Thư, mà Minh Diễn bây giờ cũng chỉ là quan thất phẩm, bổng lộc cũng không nhiều. Ở kinh thành mua cái gì cũng phải có tiền, lương bổng này cũng chỉ đủ nuôi mấy người bọn họ, thêm một ít nha hoàn, bà tử gì đó cũng không đủ.
Ôn Ngọc Thư chưa bao giờ là một chủ tử phá của, bên người có 2 người hầu, Minh Diễn được cấp hai gã sai vặt, ngoài ra còn có một người đánh xe và một người khuân vác, năm người xử lý việc lặt vặt.
Đối với Ôn Ngọc Thư, cuộc sống ở đây thậm chí còn thoải mái hơn ở trong thôn.
Một chiếc xe ngựa cực kỳ sang trọng dừng ở góc đường. Xung quanh có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-muon-phan-cong/2499630/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.