Chẳng biết Bất Kỷ lúc này đang che giấu tâm tư gì, vẻ mặt lạnh nhạt hơn hẳn so với lúc nãy. Nam nhân cao lớn lưng thẳng tấp song song với trụ, tay nắm chặt chuôi kiếm, ánh mắt đăm đăm tụ về một hướng trông cực kỳ nghiêm trọng.
Ngược lại, Linh Lan thấp thỏm không yên, chốc chốc lại nhón chân ngoảnh đầu nhìn về phía Vu Nguyệt Cơ. Chỉ sợ Đại tiểu thư lại sơ suất chọc giận Dụ Tướng quân, miệng không ngừng lẩm bẩm, "Tướng quân trừng phạt nghiêm như vậy, Đại tiểu thư e là lành ít dữ nhiều."
Không thể chờ đợi thêm, Linh Lan liền bước xuống bật tam cấp, vai bất ngờ bị Bất Kỷ dùng chút sức giữ lại, nam nhân tỏ ý cười: "Ngươi không nhìn ra Tướng quân có ý với tiểu thư nhà ngươi à? Đừng phá hỏng chuyện tốt của bọn họ."
"Có sao?", Linh Lan nghe vậy ngay lập tức bày ra bộ mặt đăm chiêu, một lúc sau lại lắc đầu: "Bất đại nhân cảm thấy điều đó có thể xảy ra ư? Hơn nữa còn là lần gặp đầu tiên?"
"Có gì không thể?"
"Không thể nào!", Linh Lan lập tức cắt đứt lời nam nhân.
Trông giây lát Bất Kỷ ngẩn ra, cuối cùng mới chậm rãi đáp: "Ngươi cảm thấy yêu từ cái nhìn đầu tiên là điều không thể sao? Thiên hạ rộng lớn, vô tình bắt gặp người tình trong mộng sẽ tương tư cả đời."
Bất đại nhân thường ngày vốn không mở miệng nói chuyện tình cảm nam nữ, huống hồ doanh trại xưa nay không có nữ giới. Mấy câu 'yêu đương ái muội' chỉ vô tình nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-tuong-quan-nhin-thau-tam-can/3415337/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.