Sáng sớm hôm sau, tiếng chim líu lo trên cành cũng không đánh thức được Cận Ngôn.
Mỗi lần cậu cùng Chu Thụ ở bên nhau, có thể gọi cậu dậy nhất định là đồng hồ báo thức, vì thế chuyện thứ nhất sau khi Cận Ngôn mở mắt ra chính là cảm khái vài giây về phát minh vĩ đại này của nhân loại.
Cận Ngôn nghiêng mặt sang bên cạnh, nhìn đến ánh sáng mỏng manh xuyên qua bức màn rơi xuống trên mặt Chu Thụ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác say đắm nói không nên lời.
Vì thế, cậu cúi người, khẽ chạm một chút lên môi Chu Thụ, chẳng ngờ giây tiếp theo liền bị chủ nhân của đôi môi mềm mại kia cắn một cái.
"Tỉnh rồi?" Cận Ngôn trong lòng vừa động, chạm nhẹ hai cái lên nốt ruồi nhỏ, "Vậy mà còn giả bộ ngủ."
"Tinh thần vẫn chưa tỉnh." Chu Thụ xê dịch thân thể, đưa tay ôm lấy eo của Cận Ngôn.
Trái tim Cận Ngôn mềm đến rối tinh rối mù, tiếp tục nằm xuống ôm người vào trong ngực, yêu thích không muốn buông ra.
"Em quên hỏi anh, vì sao tối hôm qua liền trở về rồi? Không phải anh nói thứ Sáu này mới về à?"
"Lịch trình tuần này đều hủy rồi." Chu Thụ vẫn nhắm mắt như cũ, hàm hồ nói, "Hot search ảnh hưởng quá lớn, tạm thời bị hủy mấy đợt tuyên truyền, vài thương hiệu cũng hủy hợp đồng người đại diện."
Cận Ngôn đau lòng một trận, dùng đầu cọ cọ cổ của anh.
"Không sao cả, có thể tranh thủ nghỉ ngơi mấy ngày." Chu Thụ ngáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564878/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.