Ảnh đế vừa tiếp nhận công việc mới, sáng sớm liền theo bác sĩ Cận rời giường.
Anh như thường lệ đưa Cận Ngôn đến bệnh viện, sau đó về ngôi nhà bên bờ biển, ăn cơm trưa với ba mẹ.
Sau khi ăn xong thì đi ra sân sau, nằm trên ghế mây hưởng thụ ánh mặt trời.
Mới chợp mắt được một lúc, đã bị người đại diện gọi điện thoại tới cắt ngang.
"Chu Thụ, hiện tại nói chuyện có tiện không?"
"Tiện, đang nằm phơi nắng."
"Cậu cũng quá hưởng thụ đi!" Sự ghen ghét của người đại diện xuyên thấu qua di động đến tận bên này, "Bị cưỡng chế thất nghiệp mà còn có thể nhàn nhã như vậy, nhìn khắp giới giải trí này sợ là tìm không ra người thứ hai."
Chu Thụ giơ tay vỗ một chiếc lá cây đang rơi ngang qua, thấp giọng nói, "Đó là bởi vì người cô gặp được còn quá ít."
"OK OK OK, không cùng ngài chơi biện luận nữa, nói chính sự đi. Hợp tác lần này xác định xong rồi, đối phương đã gửi hợp đồng cho chúng ta, tôi xem qua không có vấn đề gì, cũng vừa gửi một bản cho Julia. Người phụ trách của công ty kia vừa hay nguyện ý tới Hải Thành, cho nên cậu cũng không cần lăn lộn chạy tới Thủ Đô, tới ngày hẹn thì nhớ kêu Julia đi cùng cậu."
"Được rồi." Chu Thụ nhận tin tức, hỏi tiếp, "Còn việc gì khác không?"
Người đại diện thở dài, bất đắc dĩ mà nói, "Không còn việc gì, không dám quấy rầy ảnh đế phơi nắng. Thời gian công việc cụ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564856/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.