🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Buổi sáng mùa đông khắc nghiệt, trong lúc Cận Ngôn còn đang ôm ca ca ấm hồ hồ mà không chịu rời giường, trên Internet không biết đã tê liệt thành bộ dáng gì.

Di động trên tủ đầu giường không ngừng sáng lên, Chu Thụ từ tối hôm qua đã có dự đoán trước mà tắt chuông.

Ai ngờ, cho dù như vậy cũng ngăn không nổi sát khí của người nào đó.

7 giờ sáng, cửa chung cư của hai người bị gõ vang, chuông cửa không ngừng reo lên.

"Ai vậy a? Mới sáng sớm..."

Cận Ngôn bị đánh thức, phản ứng đầu tiên chính là lại ôm Chu Thụ chặt hơn chút, sau đó trực tiếp chui đầu vào trong chăn.

Chu Thụ tối hôm qua ngủ không sâu, chuông cửa vang lên tiếng đầu tiên liền tỉnh giấc, anh cười khẽ, cũng chui vào chăn hôn lên trán Cận Ngôn, nhẹ giọng nói, "Em trốn trong này một lát nhé, anh đi mở cửa."

"Ưm..." Cận Ngôn hàm hồ đáp lại, Chu Thụ đứng dậy ra ngoài.

Khoảnh khắc cửa chính vừa mở ra, Chu Thụ chuẩn bị trước mà che lại lỗ tai.

Quả nhiên...

"Chu Thụ! Cậu điên rồi đúng không?!"

Chu Thụ khẽ cười một tiếng, giơ tay chào hỏi Cẩu Phi Phi đang đứng ngoài cửa, "Sớm a, Goofy."

"Sớm a, ảnh đế. Cận ca đâu, còn chưa rời giường à?"

"Ừ, còn ngủ nướng."

"Hiểu, hiểu. Nhà anh có cái gì ăn không? Chúng tôi còn chưa ăn sáng."

"Cậu xuống phòng bếp nhìn thử xem."

"Okela!"

Nhìn hai kẻ trước mặt còn có thể vô tư nói chuyện ngày thường, Chu Lệ Lệ tức giận đến lông mi đều sắp bốc cháy.

"Chu Thụ!!!"

"Ai, bà cô của tôi ơi, cậu nhỏ tiếng chút đi, Ngôn Ngôn còn đang ngủ."

Chu Thụ khó được một lần tâm tình tốt sau khi rời giường, cư nhiên nói chuyện đều thuận theo Chu Lệ Lệ, hoàn toàn không có thái độ như muốn chuẩn bị ứng chiến.

Lúc này, cửa phòng ngủ mở, Cận Ngôn đỉnh một mái tóc xõa tung đi ra ngoài, híp mắt nhìn lướt qua hai vị khách quen thuộc.

Ngữ khí lười biếng nói, "Sớm a."

"Sớm a, Cận ca. Nhưng anh thức dậy cũng thật trễ nha, em nhớ rõ trước kia không phải đúng 6 giờ anh đều sẽ tự nhiên tỉnh giấc sao?"

"Mùa đông khó tỉnh."

Mắt thấy hai người bên cạnh lại bắt đầu nói chuyện không đâu, Chu Lệ Lệ càng thêm táo bạo.

"Các ngươi đều muốn tạo phản đúng không???"

Cận Ngôn sửng sốt, trộm liếc liếc Chu Lệ Lệ, sau đó vô cùng có kinh nghiệm mà nhỏ giọng nói với Cẩu Phi Phi, "Có phải là dì cả đến không? Cậu chọc người ta khó chịu?"



Cẩu Phi Phi không nghẹn nổi trực tiếp "phụt" cười ra tiếng, chỉ có thể nói thẳng mục đích đến đây, "Không phải dì cả, cũng không phải em chọc giận." Hắn chuyển mắt về phía người nào đó, ý tứ là: Ảnh đế nhà anh.

A?

Cận Ngôn trưng ra một biểu cảm khó hiểu.

Ca ca nhà mình gần đây ngoan muốn mệnh, ngay cả cửa nhà cũng chưa ra, anh ấy có thể làm ra chuyện gì khiến người ta mới sáng sớm tinh mơ đã tìm tới cửa phát giận chứ?

Nhưng thân là một Enigma có đảm đương, Cận Ngôn tuyệt đối không thể bàng quan đứng nhìn Alpha nhà mình bị người khác lớn tiếng bắt nạt, vì thế cậu tiến lên kéo Chu Thụ đến bên cạnh mình.

Sau đó lịch sự nói với Chu Lệ Lệ, "Chị Julia, trước tiên xin bớt giận mà ngồi xuống, tôi đi pha cho chị ly trà gừng nhé."

"Cậu vào trong cho tôi! Hiện tại tôi nhìn thấy cậu liền muốn chém người!"

"....."

Cận Ngôn ngốc rồi, rõ ràng là đứng ra khuyên giải, như thế nào lửa giận này lại đốt tới trên người mình?

Vì thế, trong vòng ba phút tiếp theo, ba vị EEA ở đây đều bị một vị O quát vào mặt.

Cuối cùng, Cẩu Phi Phi phải dùng đến chiêu thức ôm ấp hôn hít dỗ dành một hồi lâu mới có thể khiến người ta bình tĩnh ngồi xuống sô pha.

"Ca, chuyện này là..." Cận Ngôn chớp mắt hai cái, muốn tìm kiếm một đáp án.

Ai ngờ Chu Thụ cũng không hề có cảm xúc khác thường nào, chỉ đè nặng khóe miệng, nhướng mày, "Em xem di động đi."

"Di động?"

"Cận ca, xem hot search." Dứt lời, Cẩu Phi Phi lại tự đánh vào đầu mình một cái, "Không đúng, hiện tại nó tê liệt rồi, hẳn là anh không thể bấm vào xem được. Tới, xem di động của em đi, em có chụp hình lại."

Cận Ngôn khó hiểu quơ quơ đầu, nhận lấy di động Cẩu Phi Phi đưa qua.

Cậu phải nghiêm túc xác nhận lại ba lần ý nghĩa của từng câu từng chữ trong ảnh chụp màn hình, sau đó không ngừng phóng đại hai quyển sổ nhỏ màu đỏ đang kề sát nhau ở bên dưới.

"Ca..." Một lúc lâu sau, Cận Ngôn ngước mắt, thanh âm run rẩy, "Anh làm vậy là..."

Cẩu Phi Phi lén lút đến gần cứu lấy cái di động sắp bị người vứt bỏ của mình, sau đó quay lại sô pha che lại đôi mắt của Omega nhà mình.

Chu Thụ cười kéo Cận Ngôn qua hôn một cái, "Công khai kết hôn a, không nhìn ra sao?"

"Anh, anh sao lại..."

"Anh không nghĩ hỗn giới giải trí nữa." Chu Thụ thản nhiên nhìn vào mắt cậu, "Mặt trời bé con của anh đã trở lại, anh còn đứng ở nơi đó làm gì?"

Nghe đến đây, Cận Ngôn rốt cuộc nhịn không được, chớp đôi mắt, đột ngột tiến sát lại, vòng tay ôm Chu Thụ vào ngực, cùng anh hôn môi.

Không coi ai ra gì mà... biểu lộ chân tình.

Chu Lệ Lệ nhìn, trong lòng đau xót, cũng có chút rung động.

Nàng có thể xem như chứng kiến hai người biệt nữu từ đầu đến cuối, tuy rằng chưa gặp qua bọn họ khi còn nhỏ nhưng nàng rất quen thuộc với Chu Đóa, tự nhiên cũng rất quen thuộc Cận Ngôn năm 18 tuổi.

Chẳng có một Enigma nào lại không muốn hoàn toàn chiếm hữu bạn lữ của chính mình, nàng biết Cẩu Phi Phi là cái dạng này, cho nên Cận Ngôn nhất định cũng như vậy.

Lý giải và dung túng của bọn họ đều là ẩn nhẫn, nhìn qua có vẻ như ôn hòa vô hại, kỳ thật là xé rách bên trong, sống sờ sờ mổ ra trái tim mình.

Khi bọn họ nhận được khẳng định và giao phó từ bạn lữ của mình, phần tình yêu giấu trong xương cốt này liền sẽ hiển lộ ra ngoài, không một chút che lấp.

Biểu hiện cụ thể là...

Anh ấy có thể khiến ngươi cảm nhận được thật rõ ràng...

Anh ấy nguyện ý vì ngươi mà trả giá sinh mệnh.

Đây là tình yêu ích kỷ của một Enigma.

Mới vừa rồi, Chu Lệ Lệ từ trong mắt Cận Ngôn nhìn thấy được ngọn lửa tình yêu không hề giữ lại này, cũng chậm rãi che giấu ngọn lửa thoán nảy lên trong lòng.

Có lẽ là vẫn nhớ được trong nhà còn người khác, Cận Ngôn và Chu Thụ hôn không bao lâu đã tách ra.

Lúc này bầu không khí an tĩnh hài hòa xuống dưới, không khỏi sinh ra vài phần xấu hổ.

Cũng may, đứa bé lanh lợi Cẩu Phi Phi lập tức ra tay hóa giải, "Mọi người a, tới ăn chút đi, tôi mới vừa làm mấy cái sandwich. Không cần khách khí, xem như nhà của mình ha."

Chu Lệ Lệ trừng mắt liếc hắn một cái, là người đầu tiên đứng dậy đi đến phòng ăn.

Bốn người từng người ôm ý nghĩ riêng mà nhai sandwich, không ai lên tiếng nói chuyện.

Bỗng nhiên mặt bàn vang lên "choang" một cái tựa như động đất, Chu Lệ Lệ nghiêng đầu nhìn ly sữa vừa đặt trước mặt mình.

Nàng giương mắt nhìn lên theo cánh tay đang cầm nó, liền thấy được ông chủ nhà mình với đôi mắt còn chưa tan hết ôn nhu, mà phần ôn nhu đó đều là Cận Ngôn cho, hơn nữa còn có thể tiếp tục cho rất nhiều.

Chu Thụ ho nhẹ một tiếng, đẩy đẩy cái ly đến gần Chu Lệ Lệ hơn, "Còn giận sao?"

Thấy Chu Lệ Lệ không phản ứng, Cẩu Phi Phi nhận lấy cái ly, đưa đến bên tay nàng, "Không giận, không giận."

"Chị Julia muốn uống sô cô la nóng không? Để tôi đi làm một ly." Cận Ngôn hôm nay cũng phá lệ ôn nhu ngoan ngoãn, vừa thấy chính là chú chó con đã được chủ nhân cho ăn no.

Vì thế, vị Omega oai phong một cõi được ba gã EEA chạy khắp nhà đổi biện pháp dỗ dành, nhất thời mặt mũi không chịu được.

Chu Lệ Lệ phiền lòng "Chậc" một tiếng, tựa như uống nước lọc mà một hơi uống sạch ly sữa trước mặt.



Lại thêm mấy phút trôi qua, Chu Lệ Lệ tựa hồ rốt cuộc buông tha chính mình, thở ra một hơi.

"Tớ đến đây không phải một hai muốn hỏi tội, cũng không phải ngăn cản quyết định của cậu, chỉ là..." Chu Lệ Lệ bất đắc dĩ nói, "Chỉ là cậu ít nhất cũng nên thương lượng với tớ một chút không được sao? Cậu biết sáng hôm nay nhận được điện thoại từ công ty thì tâm trạng của tớ thế nào không?"

"Bọn họ gọi cho cậu không được, đều chạy tới trách tớ, nói tớ mỗi ngày dung túng nên cậu mới tùy hứng như vậy. Nhưng đó cũng không phải vấn đề, vấn đề là lần này cậu lại đặt tớ vào vị trí đối lập."

"Không phải..." Chu Thụ giật giật môi, rồi lại không biết nên giải thích như thế nào, đành phải buông một câu, "Lúc tớ làm việc này cũng là nhất thời cảm xúc dâng trào, không nghĩ nhiều như vậy, càng không phải cố ý gạt cậu."

Chu Lệ Lệ nghe vậy đôi mắt có chút chua xót, làm trợ lý cho Chu Thụ đã ba năm nhưng nàng chưa từng nhìn thấy anh có bộ dáng này.

Chu Thụ đang nỗ lực giải thích, như là vì mối quan hệ của mình và Cận Ngôn mà muốn tranh thủ thêm một người thông cảm.

Mỗi lần Chu Thụ nhận thua đều là vì Cận Ngôn, mỗi một lần đều như vậy.

"Thôi được, đây cũng không phải lần đầu tiên cậu tùy hứng kiểu này, tớ quản không nổi cậu, vĩnh viễn chỉ biết theo sau chùi đít cho cậu. Dù sao... lần này hẳn đã là lần cuối cùng." Câu cuối có chút lạc giọng, ba người còn lại đang ngồi ở đây nhất thời không biết nên nói cái gì.

"Julia, cậu đừng nói như vậy. Cho dù tớ rời khỏi giới giải trí thì sau này chúng ta cũng vẫn là..." Chu Thụ thanh thanh giọng, thật vất vả mới từ kẽ răng thốt ra được hai chữ, "Bạn tốt".

Quả nhiên, Chu Lệ Lệ không nhịn được, bật cười.

"Julia..." Chu Lệ Lệ lẩm bẩm tên tiếng Anh của chính mình, "Nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể từ miệng của cậu nghe được cái tên này."

Chờ cho sương mù trước mắt tan đi hơn chút, Chu Lệ Lệ mới trợn mắt liếc Chu Thụ, "Tớ muốn ăn cháo hải sâm."

"Được, hiện tại tớ liền đặt Nhàn Nguyệt Các, một mình cậu ba phần, phần của Cận Ngôn cũng cho cậu luôn." Chu Thụ khẽ cười một tiếng, lấy di động bắt đầu đặt cơm.

Ai ngờ Chu Lệ Lệ bỗng đập bàn một cái, lại táo bạo lên: "Chu Thụ, cậu đừng quá đáng!"

Ba vị EEA đồng loạt cứng đờ người, một cử động nhỏ cũng không dám.

Ai ngờ vài giây sau, Omega đang táo bạo chỉ vào ảnh đế mà căm giận nói, "Cậu đừng cho rằng tớ không biết Cận Ngôn bị dị ứng hải sản!"

Không xong, mưu kế của ảnh đế lại bị vạch trần...

Vì thế, tin tức ảnh đế công khai tuyên bố kết hôn và rời khỏi giới giải trí còn ồn ào huyên náo rất nhiều ngày.

Cuộc gọi và tin nhắn từ công ty quản lý cũng đã tiến vào trạng thái bão hòa, Chu Lệ Lệ tuân thủ hứa hẹn, giúp Chu Thụ xử lý xong sự kiện cuối cùng của anh ở trong giới giải trí.

Người đại diện phảng phất đã sớm dự đoán được Chu Thụ sẽ có ngày làm ra loại hành động này, thậm chí cũng không kinh ngạc bao nhiêu.

Chỉ là nỗ lực tranh thủ một chút, hỏi Chu Thụ có có thể hay không xem xét về sau tiếp tục phát triển ở giới nghệ sĩ.

Chu Thụ nghĩ nghĩ, đưa ra câu trả lời của chính mình.

"Tôi vẫn còn thích đóng phim, nhưng không muốn đứng trong tầm nhìn của giới truyền thông. Nếu ngày nào đó có một biện pháp vẹn cả đôi đường, cô có thể lại liên hệ tôi."

Người đại diện nghe xong thì trầm mặc một lát, sau đó bật cười.

Đúng vậy, đây mới là thái độ của Chu Thụ.

Người này từ đầu đến cuối đều là cái dạng này, anh chính là người đứng trong chảo nhuộm kia nhưng vẫn không bị lây dính bất kỳ màu sắc nào.

Anh ấy là chân thật khó gặp giữa đám quang ảnh thối nát.

Vốn tưởng rằng sự chú ý của mọi người đối với chuyện này qua vài ngày sẽ dần phai nhạt, ai ngờ ở một buổi sáng bình thường nào đó, Cận Ngôn vừa mới đẩy ra cửa lớn bệnh viện liền bị Tưởng Vinh chặn đường.

"Ca! Anh lên hot search!"

"?"

Tưởng Vinh không cho Cận Ngôn thời gian phản ứng, vội vàng kéo người đến sô pha ngồi xuống, đưa di động của chính mình ra trước mặt cậu.

Tiếp theo, một chương "tiểu luận" liền xuất hiện trên màn hình...

~~//~~

Tiêu đề: Đệ đệ soái khí lần trước xuất hiện cùng Chu Thụ ở bệnh viện, tôi hình như đã nhìn thấy người thật!

Chuyện xưa là cái dạng này, bé mèo mà bạn tôi nuôi bị bệnh, đầu tuần tôi đi cùng cô ấy đến bệnh viện thú cưng nổi tiếng ở Hải Thành để khám cho nó. Bạn tôi nói đã hẹn trước bác sĩ họ Cận, nói rằng có thể cho bé mèo xem bệnh còn thuận tiện nhìn soái ca một cái. Ai ngờ sau khi gặp được bác sĩ Cận, tôi liền cảm thấy người này đặc biệt quen mắt, cho nên ngồi trong góc chụp trộm một tấm, sau đó tự mình đối chiếu hồi lâu, phát hiện hình dáng và thân cao tương xứng đến 99%! Lúc ấy tôi cả người chấn động, suýt chút nữa thét chói tai a!!!

Bác sĩ Cận ngoài đời thật sự soái đến siêu cấp vô địch! Ôn nhu muốn mệnh, cười rộ lên làm tôi thiếu chút nữa ngất xỉu tại chỗ!!! Cho nên, chính chủ ở đây hỏi một câu, có người nào biết bác sĩ Cận rốt cuộc có quan hệ gì với Chu ảnh đế a!!! Chẳng lẽ thật sự là Omega của ảnh đế sao? Hay là Alpha? Nếu là Alpha, tôi phải mỗi ngày ngồi xổm trước cửa bệnh viện chờ anh ấy a!!!

~~//~~

Cận Ngôn đọc xong, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Omega...

Mắt của bọn họ như thế nào lại nhìn cậu thành Omega? Chẳng lẽ chỉ bởi vì ca ca là Alpha sao?

Những người này cũng quá nông cạn rồi.

Vì cớ gì Alpha chỉ có thể kết đôi với Omega chứ?

Alpha và Enigma, Alpha và Beta, hoặc thậm chí Alpha và Alpha cũng chưa chắc không thể a.

Cận Ngôn yên lặng lắc đầu.

Tưởng Vinh vốn dĩ vẫn luôn quan sát phản ứng của Cận Ngôn, thấy vậy càng vô pháp nghiền ngẫm ý tứ của đàn anh.



"Cái đó, sư huynh... Anh không tức giận chứ?"

Cận Ngôn hoàn hồn, đạm đạm cười, "Không có, không có gì cần phải tức giận."

"Vậy a, vậy là tốt rồi. Em liền nói mà, anh không có khả năng tức giận chỉ vì loại việc nhỏ này, hí hí..." Tưởng Vinh nói xong, tay nhỏ ngo ngoe rục rịch lại tiếp tục chuyển màn hình, "Nếu không tức giận, vậy anh liền xem official website của chúng ta một cái nhé?"

"......"

Vì thế, Cận Ngôn giữa mày giật giật, cổ họng lên xuống một chút, ngón tay mở ra official website.

Chỉ trong tích tắc, vô số điểm đỏ chen nhau nhảy ra, che trời lấp đất.

Cận Ngôn theo bản năng lùi lại phía sau, lại bị Tưởng Vinh ngăn lại.

"Sư huynh! Đừng túng! Xem tiếp a!"

Cho nên, sư huynh của Tưởng Vinh liền trực tiếp đối diện với toàn màn hình tràn ngập ba chữ "Bác sĩ Cận", khiến mí mắt cậu cũng có chút run lên.

- Bác sĩ Cận! Người xuất hiện ở bệnh viện hôm đó có phải là anh không vậy?

- Bác sĩ Cận, anh lên hot search kìa, anh đã biết chưa? Theo trình độ quen thuộc của em đối với anh, em tin tưởng người xuất hiện cùng Chu Thụ ở bệnh viện chắc chắn chính là anh!

- Bác sĩ cận, anh không phải là Alpha sao? Sao lại cùng ảnh đế xuất hiện ở khoa phụ sản a?

- Bác sĩ Cận, cầu xin anh mau trả lời chúng ta! Sổ hôn thú ảnh đế đăng lên có phải là cùng với anh hay không a? Anh còn không nói, em liền hai đêm không thể ngủ a, hu hu hu...

- Bác sĩ Cận! Không phải anh thật sự là Omega đó chứ? Chẳng lẽ anh thật sự mang thai sao?!

......

Nhìn đến hai chữ "mang thai" ở cuối cùng, Cận Ngôn cảm thấy thị lực của chính mình xảy ra vấn đề.

Cậu tự mình cầm lấy tablet, nhìn tin nhắn trên official website hồi lâu, sau khi tất cả đều xem qua một lần, cậu lại quay trở về cái tin nhắn kia, sau đó chụp màn hình gửi cho Chu Thụ.

- Ca, anh xem, em không sạch sẽ.

- ?

- Làm sao bây giờ, người khác đã tìm được em, đều nói em là Omega của anh, còn nói anh làm em mang thai.

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Cận Ngôn nhìn thấy tin nhắn trả lời của ca ca nhà mình, bất đắc dĩ cười ra tiếng.

Cậu cầm di động do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn trả lời một tin nhắn trên official website.

Cận Ngôn trả lời @"Bác sĩ Cận, cầu xin anh mau trả lời chúng ta! Sổ hôn thú ảnh đế đăng lên có phải là cùng với anh hay không a? Anh còn không nói, em liền hai đêm không thể ngủ a, hu hu hu...": Đúng vậy, sổ hôn thú của Chu Thụ là cùng với tôi.

Trả lời xong, ngẫm lại vẫn còn chưa hài lòng, Cận Ngôn lại nhắn thêm một câu.

"Tôi là Omega của anh ấy."

Tác giả có lời muốn nói: Khiếp sợ! Bác sĩ Cận đường đường một Enigma cư nhiên vì yêu mà tình nguyện làm Omega, này đến tột cùng là nhân tính vặn vẹo vẫn là đạo đức...

"Ca, em không sạch sẽ", câu này thật sự quá đáng yêu!

Cuối cùng, tôi thật sự thích câu này, "Anh ấy là chân thật khó gặp giữa đám quang ảnh thối nát".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.