Buổi sáng mùa đông khắc nghiệt, trong lúc Cận Ngôn còn đang ôm ca ca ấm hồ hồ mà không chịu rời giường, trên Internet không biết đã tê liệt thành bộ dáng gì.
Di động trên tủ đầu giường không ngừng sáng lên, Chu Thụ từ tối hôm qua đã có dự đoán trước mà tắt chuông.
Ai ngờ, cho dù như vậy cũng ngăn không nổi sát khí của người nào đó.
7 giờ sáng, cửa chung cư của hai người bị gõ vang, chuông cửa không ngừng reo lên.
"Ai vậy a? Mới sáng sớm..."
Cận Ngôn bị đánh thức, phản ứng đầu tiên chính là lại ôm Chu Thụ chặt hơn chút, sau đó trực tiếp chui đầu vào trong chăn.
Chu Thụ tối hôm qua ngủ không sâu, chuông cửa vang lên tiếng đầu tiên liền tỉnh giấc, anh cười khẽ, cũng chui vào chăn hôn lên trán Cận Ngôn, nhẹ giọng nói, "Em trốn trong này một lát nhé, anh đi mở cửa."
"Ưm..." Cận Ngôn hàm hồ đáp lại, Chu Thụ đứng dậy ra ngoài.
Khoảnh khắc cửa chính vừa mở ra, Chu Thụ chuẩn bị trước mà che lại lỗ tai.
Quả nhiên...
"Chu Thụ! Cậu điên rồi đúng không?!"
Chu Thụ khẽ cười một tiếng, giơ tay chào hỏi Cẩu Phi Phi đang đứng ngoài cửa, "Sớm a, Goofy."
"Sớm a, ảnh đế. Cận ca đâu, còn chưa rời giường à?"
"Ừ, còn ngủ nướng."
"Hiểu, hiểu. Nhà anh có cái gì ăn không? Chúng tôi còn chưa ăn sáng."
"Cậu xuống phòng bếp nhìn thử xem."
"Okela!"
Nhìn hai kẻ trước mặt còn có thể vô tư nói chuyện ngày thường, Chu Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564833/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.