"Ca, dậy thôi." Cận Ngôn kéo bức màn ra một khe hở nhỏ, đủ để ánh mặt trời lợi dụng thời cơ xông vào, khi rơi xuống trên chăn nệm còn mang theo một ít hương vị của muối biển.
"Nếu anh vẫn không dậy, em chỉ còn cách kéo hết bức màn ra." Lời này vừa dứt, một bàn tay bỗng dưng vươn ra từ trong chăn rồi mò mẫm xung quanh, chỉ là mò nửa ngày cũng không bắt được lớp vải vóc nào, ngược lại còn sờ đến da thịt ấm nóng của ai đó.
Vì thế, cái tay kia liền giống như bị phỏng, nháy mắt lùi về trong chăn.
"Sao lại thẹn thùng như vậy?" Cận Ngôn cúi người lại gần, giọng nói trêu đùa cũng đi theo rơi xuống, "Ca, tối hôm qua anh cũng không phải thế này a."
"Em câm ngay..." Lại là ba chữ này, vào trong tai của Cận Ngôn chỉ biến thành vuốt mèo cào nhẹ tê tê dại dại.
Nhưng ca ca tối hôm qua thật sự tiêu hao rất nhiều thể lực, vẫn là không nên trêu chọc quá mức.
"Rời giường đi, ca, em dẫn anh đi ăn. Ngày hôm qua không phải anh nói muốn đến quán lần trước chúng ta đã đến sao?" Thấy người trong chăn động động, Cận Ngôn thuận thế kéo ra một góc chăn, "Sau đó dẫn anh đi lái mô tô nước, chơi dù lượn (1)."
"Được rồi..." Chu Thụ rốt cuộc chịu nắm lấy bàn tay đưa đến trước mặt mình.
Sau đó được người kéo dậy, hầu hạ thay quần áo, rửa mặt,... Chờ đến khi thay xong áo đôi quần đôi, hai người cùng nhau đón ánh mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564819/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.