"Ngôn Ngôn!"
Tiếng gọi dồn dập truyền đến từ bờ hồ trước cửa biệt thự, nhưng trừ bỏ tiếng gió tiếng nước thì vẫn không có âm thanh nào khác đáp lại.
"Cận Ngôn!" Hiển nhiên người ở bờ hồ đã thiếu đi vài phần kiên nhẫn, giọng điệu liền trở nên hung hung.
"Ca, tới ngay."
"......" Quả nhiên, hung một chút liền có tác dụng.
"Mang cái thùng ra cho anh." Chu Thụ đứng cách một khoảng tương đối xa, 'dùng hết công lực' mà hò hét, "Cái trong phòng bếp ấy!"
"Vâng!"
30 giây sau, Cận Ngôn liền xách theo cái thùng đi ra, thời điểm gần đến bờ hồ thậm chí còn chạy chậm vài bước.
"Cá lớn như vậy, ca, anh câu sao?"
Chu Thụ nhanh chóng thả cá vào trong thùng, giương mắt nhìn cậu, cả khuôn mặt đều là bất đắc dĩ, "Không phải anh câu, là anh mua."
Hai người trầm mặc nhìn nhau vài giây, sau đó cùng cười ra tiếng.
"Ca, em sai rồi." Cận Ngôn thả thùng xuống đất, cọ đến bên cạnh Chu Thụ làm nũng.
Chu Thụ cố ý trầm giọng nhếch mày, "Sai ở đâu?"
"À thì..." Cận Ngôn nghĩ nghĩ, "Em không nên nói chuyện vô nghĩa kiểu đấy, phạm vi mười dặm quanh đây không có siêu thì, hơn nữa trong tình huống đã thấy anh đang cầm cần câu cá trong tay, em còn hỏi một câu ngu xuẩn như vậy."
"Quả thực là làm điều thừa, biết rõ còn cố hỏi." Cuối cùng còn bổ sung thêm.
Nghe xong một hồi, đổi thành Chu Thụ trầm mặc, anh vốn dĩ chỉ nghĩ trêu đùa một chút, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564809/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.