Mùi hương An Thần hương trong không khí vẫn còn vương vấn. Nghe nói Hứa Quân An có một thời gian ngủ không ngon, Thận Vương đã tốn rất nhiều tiền mua từ thương nhân nước ngoài. Một lạng đáng giá vạn vàng. Ngay cả cây cổ cầm khuất trong góc tường cũng được làm từ gỗ đồng ngàn năm tuổi. Nghe nói vợ chồng Thận Vương thương yêu đứa con trai độc nhất này như con ngươi trong mắt.
Thế nhưng... tại sao lại là mạch tượng trúng độc? Vợ chồng Thận Vương yêu thương đứa con độc nhất này đến thế, mọi hành động chẳng phải nên cẩn trọng, cẩn trọng sao, tại sao chàng lại trúng độc được chứ?
Những đại phu kia không chẩn ra sao?
Tinhhadetmong
Hứa Quân An có biết không?
Nhìn dáng vẻ của chàng, có lẽ là không biết. Nếu không thì sao lại tùy tiện để ta bắt mạch? Chàng tin tưởng bệnh tình của mình đến thế, chắc là đã nghe vô số lần kết quả như vậy rồi.
Trằn trọc mãi không ngủ được, cuối cùng ta vén chăn, gõ cửa phòng Hứa Quân An.
Chàng vẫn chưa ngủ, hai chân gác lên bàn sách, nghiêng người đọc sách.
"Nàng sao lại đến đây? Có chuyện gì à?"
Ta nói hôm nay chuyện xảy ra nhiều quá, hơi khó ngủ. Chàng ngồi thẳng dậy, hỏi ta có biết chơi cờ không.
Ta hơi do dự:
"Biết chơi cờ Ngũ T.ử (Cờ Caro)."
Chàng "phì" một tiếng, khóe mắt ánh lên ý cười, nói "thật tốt".
Đúng lúc đang chơi đến hồi gay cấn, tiểu tư bước vào, bưng đến một bát t.h.u.ố.c đen sì.
Ta nhăn mũi, y thuật chưa tinh thông, chỉ có thể ngửi thấy bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-trao-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/5070840/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.