Sau tám ngày bị ép thành thân, cuối cùng ta cũng được thấy mặt phu quân. Vị tiểu công t.ử cao quý, phong trần mệt mỏi trở về, nhìn thấy trong phòng ngủ có thêm một người là ta, khuôn mặt lập tức đỏ bừng vì tức giận. Rõ ràng là chàng cực kỳ bất mãn với việc cưới một cô nương mà bản thân hoàn toàn không hề hay biết. "Sớm biết thế này, thà ta bệnh c.h.ế.t ở nhà còn hơn là ra ngoài dưỡng bệnh."
"Chưa từng gặp mặt đã thành thân, một cô nương lớn như vậy, ta biết trả lại cho nhà người ta bằng cách nào đây."
"Nhà họ Lưu đúng là không đáng tin, một cô con gái xinh đẹp như vậy sao lại nỡ gả cho kẻ ốm yếu như ta chứ."
Khoan đã.
Ta đang gặm đùi gà nghe chàng đi đi lại lại lẩm bẩm thì chợt sững sờ.
Cái gì mà nhà họ Lưu? Ta họ Trúc mà!
Cả nhà ta đều họ Trúc!
1
"Nàng nói lại lần nữa xem, nàng họ gì?!"
"Khụ khụ khụ..."
Người đối diện khẽ mở đôi mắt phượng, trong đáy mắt đọng lại hơi nước. Vì bệnh tật, khuôn mặt tái nhợt cũng ửng lên màu hồng nhạt.
Đây là lần thứ ba rồi.
Nhưng xét thấy dáng vẻ ốm yếu, ho khan không ngừng vì quá xúc động của chàng, ta vẫn ôn hòa trả lời:
"Ta họ Trúc, tên là Trúc Vạn Mãn, không họ Lưu."
"Vậy người nàng gả có phải là Thế t.ử Thận Vương, Hứa Quân An không?"
Ta nghiêng đầu suy nghĩ một lát, rồi thành thật đáp.
"Quên rồi."
"Sao lại có thể quên được chứ!"
Hứa Quân An có vẻ phát điên. Lại bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-trao-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/5070837/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.