31
Cố Sâm Tây cầm lấy giẻ lau, chậm rãi lau bốn chữ viết bằn phấn rất to ấy đi. Tiếng lẹt xẹt lại chậm rãi vang lên trong tai, như là âm thanh của máy thu thanh khi chưa điều chỉnh đúng tần số.
Cố Sâm Tây yên tĩnh ngồi trên cửa sổ, trong xoang mũi vẫn còn xót lại mùi bụi phấn. Bên ngoài ô cửa sổ làm bằng thuỷ tinh, một vầng trăng lẻ loi treo trên khung trời. Trong tai là tiếng nước chảy càng lúc càng rõ ràng, vô số dòng nước chảy xiết cuốn theo bong bóng đục ngầu xối vào bờ sông, xối vào tảng đá, xối vào cỏ nước, xối vào tất cả những thứ nó bao phủ. Đủ loại tiếng nước chảy. Trước mắt tái hiện dòng sông to lớn đang chầm chậm chảy trôi những bi thương và lặng lẽ.
32
Nhật ký của Cố Sâm Tây:
Vì sao thế giới không giống như tớ tưởng tượng?
Vì sao các bạn ấy đều không giống cậu trước kia?
33
Buổi sáng lúc đi vào phòng học, Chung Nguyên không hề phát hiện các bạn học trong lớp có bất cứ phản ứng nào khác thường.
Cô quay đầu lại nhìn bảng đen sạch sẽ, sau đó nhìn Tần Bội Bội đang ngồi tại chỗ buộc tóc trước gương, nhẹ nhàng cắn cắn môi, sau đó không nói gì, cũng ngồi xuống chỗ của mình.
Cố Sâm Tây nhìn cô, không nói gì.
34
Chung Nguyên chọn một chiếc bàn không có người trong góc nhà ăn. Cô cúi đầu gắp thức ăn cho vào miệng, đuôi mắt liếc thấy một bóng người mặc sơ mi vừa ngồi xuống bên cạnh mình.
“Chân đã đỡ hơn chưa?” Cố Sâm Tây đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thuong-nguoc-dong-thanh-song/651077/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.