16
Thật sự có rất nhiều suối nguồn hắc ám cuộn lên không dứt.
Nước suối lạnh buốt mà đen như mự chảy ra, chậm rãi gột rửa nội tâm của tất cả mọi người.
17
Nhật ký của Cố Sâm Tây:
Không iết vì sao, tớ lại đột nhiên nhớ tới cậu. Đã một thời gian dài tớ không nhớ tới cậu nữa. Trong nhật ký dùng từ “cậu” khó tránh khỏi khiến người ta cảm thấy như đang viết thư. Những thật sự rất muốn viết thư cho cậu . Hôm đó tớ thấy trên ti vi nói là ngay cả trạm không gian Nguyệt Cầu cũng có thể viết thư tới. Trạm nghiên cứu trên đỉnh Everest cũng có thể viết thư tới. Chỉ cần là ở trên thế giới này, thì đều có thể nói cho đối phương nghe những lời muốn nói. Vậy nhưng tớ không biết rốt cuộc bây giờ cậu đang ở một thế giới như thế nào.
Có điều tớ nghĩ, chắc không tồi tệ như thế giới của chúng ta bây giờ đâu.
Thế giới này, từ trước đên nay chưa từng có ai quý trọng cậu.
Ngay cả chính tớ cũng vậy.
Tớ cũng không quý trọng cậu.
Rất nhiều lời đều có thể mở đầu bằng cách “Nếu như lúc đó… thì…”, hay ”Nếu như không…thì tốt quá”. Nhưng nói như vậy hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả. Khuôn mặt cuối cùng của cậu và hình bóng thầm lặng của cậu trong bức ảnh đen trắng trên bia mộ, mây ngày nay tớ vẫn liên tục nhớ lại, trong lòng rất khó chịu.
Mùa hè Thượng Hải thật sự đã đến rốt.
Cả thế giới đều là một màu xanh lục. Tớ nhớ là, hình như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thuong-nguoc-dong-thanh-song/651074/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.