Hồi thứ chín
Cả thế giới đều chao đảo giữa cơn thuỷ triều khổng lồ.
01
Cảm giác bất an trong lòng vẫn không ngừng bị phóng đại.
Nên giải thích về sự bất an như thế nào?
Không an toàn? Không an phận? Không an ổn? Không an bình? Không an tâm?
Thân thể như bị chôn xuống một quả bom hẹn giờ. Cùng với thời gian trôi qua từng giây từng phút, âm thanh tích tắc vẫn vọng ra trong thân thể, gõ vào màng nhĩ cực kì rõ ràng. Bất an sinh ra khi chờ đợi vụ nổ không biết bao giờ sẽ đến. Không biết bao giờ, thế giới của mình sẽ nổ tung thành từng mảnh vỡ hoặc tro bụi.
Thực ra trong thân thể quả thật là một quả bom. Có điều lập tức sẽ được gỡ.
Nhưng khi gỡ bom trong phim, lúc cắt dây dẫn thường sẽ có đến hai kết cục. Một loại là đồng hồ dừng lại, quả bom bị tháo khỏi người. Một loại khác là khi vừa cắt dây, nổ ầm một tiếng, sau đó tan xương nát thịt.
Dịch Dao nằm trên giường, nghe tiếng tích tắc trong thân thể, lẳng lặng chảy nước mắt.
Dáng vẻ Tề Minh yên lặng vùi đầu ăn cơm biến thành một lát cắt đen như mực trong ánh mặt trời chói chang của buổi trưa.
02
Lúc thức dậy vào sáng hôm đó,Dịch Dao không hề có gì khác với mọi ngày.
Nhưng Lâm Hoa Phượng ngồi ăn cháo bên bàn lại phát ra mấy tiếng thở dài.
Dịch Dao nhíu mày, vốn không muốn hỏi nhưng sau đó vẫn hỏi ra miệng:”Mẹ làm sao thế?”
Lâm Hoa Phượng đặt bát xuống, sắc mặt rất trắng. Bà ta vuốt ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thuong-nguoc-dong-thanh-song/651058/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.