11
Cả hành lang hoàn toàn yên tĩnh.
Không còn âm thanh. Không còn nhiệt độ. Không còn ánh sáng. Không còn khuôn mặt và động tác của người đứng xem. Thời gian ở đây biến thành dòng sông chảy chầm chậm, nước sông dính đặc gần như không thể chảy được. Còn cả hơi nước và mùi giống như lưu huỳnh tràn ngập trên mặt sông.
Hành lang chậm rãi biến thành một hang động to lớn như đường hầm.
Hang động không biết dẫn đến đâu.
12
Lúc chuông báo vào giờ chuẩn bị bài vang lên, Dịch Dao đưa tay xé tờ kết quả khám bệnh viết tên mình trên bảng thông báo xuống.
Những người xung quanh phát ra tiếng động rì rầm, vừa bàn tán vừa tản ra khắp nơi.
Dịch Dao chậm rãi kéo tờ giấy hơi ố vàng xuống, vo thành một cục trong lòng bàn tay, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh, xoay người đi về phía lớp học.
Lúc đi tới chân cầu thang, cô dừng lại. Đứng một hồi, sau đó xoay người bước nhanh trở về.
Cô cúi người xuống, cho tay vào thùng rác lục tìm tờ giấy mới hơn.
Tờ giấy kết quả khám bệnh được mở ra một lần nữa, chữ viết bên trên là kiểu chữ rồng bay phượng múa khó mà đọc nổi của bác sĩ, nhưng phần biểu in vẫn quyết định được thông tin rõ ràng.
“Bệnh viện Nhân dân số 2, phụ khoa.”
Cùng với một số chữ viết có thể đọc được trong phần nội dung:”Bệnh tìиɦ ɖu͙ƈ”, “Viêm”, “Giang mai”, “Lây”.
Dịch Dao đưa tay xé đôi tờ giấy khám bệnh, sau đó tiếp tục xé, như là robot gặp sự cố không dừng lại được. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thuong-nguoc-dong-thanh-song/651050/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.