Vì chiếc điện thoại kia Phương Linh đã coi như nó bị trộm mất rồi nên có ai hỏi thì cô cũng nói là bị mất, chuẩn bị mua cái khác. Đương nhiên lần này sẽ không thể để cho Vĩ Thành biết được. Để anh có được số của cô rồi thì sẽ còn nhiều chuyện mệt mỏi khác kéo theo sau.
Đi mua điện thoại mới thì còn phải mua thêm cả sim. Phương Linh còn phải gọi điện lại cho từng người thân một để bảo họ lưu số của cô. Cũng may là cô cho ít người biết số điện thoại của mình nên cuộc gọi cho những người đó cũng không lâu lắm.
. . .
Buổi tối đến.
Hôm nay, Ánh Vy đi cắm trại cùng các bạn học trong trường nên Phương Linh ở nhà một mình. Tuy vậy, hiện tại cô cũng đã quen hơn với căn nhà này nên cũng không lo sợ gì mấy.
Ngồi ở bàn học còn đang lên mạng để nghiên cứu thêm các tài liệu liên quan đến bệnh Down thì điện thoại cô lại phát sáng lên. Theo thói quen vẫn là cầm lên để ấn nghe nên cô không có nhìn vào màn hình điện thoại số gọi đến là số lạ.
- Alo, cho hỏi ai vậy ạ? - Bật loa ngoài để điện thoại xuống bàn mà hỏi.
Từ đầu dây bên kia, giọng nói cợt nhả nhưng lại đanh thép ra lệnh khiến Phương Linh ngưng ngay việc gõ bàn phím lúc này:
- Đến địa chỉ tôi gửi trong 15 phút. Tôi sẽ bắt đầu tính thời gian từ lúc hết cuộc gọi này. Bé con à, em mau khẩn trương lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thuong-nguoc-dong-nuoc-mat/2740578/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.